Hiển thị các bài đăng có nhãn t/p Stefan Zweig. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn t/p Stefan Zweig. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2019

Chinh Phục Nam Cực

Tác giả: Stefan Zweig
Người dịch: Phùng Đệ - Lê Thi


(Thuyền trưởng Xcốt, 90 độ vĩ Nam ngày 16 tháng Giêng năm 1912)

Thế kỷ 20 hạ tầm mắt nhìn xuống một thế giới không có gì là bí ẩn. Mọi xứ sở đều đã được khảo sát, tàu bè đã đi lại dọc ngang khắp các vùng biển xa xôi nhất. Những miền cách đây tám chục năm còn chìm trong bóng tối cũng đã phải phục vụ cho nhu cầu của châu Âu.

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

Magellan - t/p Stefan Zweig

Stefan Zweig

Dịch giả: Trần Văn Nuôi

Vài dòng về tác giả

Stéfan Zweig sinh năm 1881 ở Vienne (Áo), trong một gia đình trí thức Do Thái. Năm 23 tuổi, ông được tặng giải thơ Bauernfeld, giải nhất ở Áo. Ông đi nhiều, viết nhiều. Chủ đề sáng tác của ông là thái độ đương đầu với sự thật, đả phá những giá tự hào nhoáng của nền văn hóa tư sản suy đồi. Như Romain Rolland đã nói về ông, “đây là một con người lang thang, lúc nào cũng đang trên đường đi, dạo qua mọi cánh đồng văn hóa, quan sát, ghi chép, viết những tác phẩm thầm kín nhất trong các quán trọ dọc đường... .

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

Bức thư của người đàn bà không quen - Stefan Zweig


Người dịch: Dương Tường

R…, nhà viết tiểu thuyết thời thượng, trở về Viên từ sáng sớm, sau ba ngày đi chơi núi. Ông ta mua một tờ báo ở nhà ga, ông ta chợt nhìn thấy ngày tháng ghi trên báo và bèn nhớ ra rằng hôm nay là sinh nhật mình. Bốn mươi mốt tuổi, ông nghĩ thầm, và ông thấy không vui mà cũng chẳng buồn. Ông giở liên tục những trang báo sột soạt rồi thuê tắc-xi về nhà.
Người hầu, sau khi thưa lại rằng trong khi ông vắng nhà, có hai vị khách đến thăm và mấy người gọi dây nói, mang thư từ giấy má trình ông trên một cái khay. Nhà văn uể oải nhìn những bức thư và bóc mấy cái phong bì mang tên những người ông quan tâm. Mới đầu ông gạt sang bên một bức thư có vẻ quá dày và nét chữ là lạ đối với ông. Trà dọn ra, ông chễm chệ tỳ tay ngồi trên ghế bành, lướt qua tờ báo một lần nữa cùng vài tài liệu in. Cuối cùng ông châm một điếu thuốc lá và cầm lấy bức thư đã gạt sang bên.

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Menden, người bán sách cũ - Stefan Zweig


Sau một cuộc viếng thăm vùng ngoại ô trở về Viên, tôi bất chợt gặp một trận mưa rào. Để tránh làn mưa như roi quất, khách qua đường dạt vào trú dưới các vòm cửa và các mái hiên. Tôi cũng phải tìm chỗ trú. May sao, ở Viên, góc phố nào cũng có một tiệm cà phê đón khách. Thế là, mũ ròng ròng nước, hai vai ướt sũng, tôi vào luôn một tiệm ngoại ô rất là Viên này. Ở đây không có nhạc jazz như ở các tiệm cà phê dập theo kiểu Đức ở trung tâm thành phố. Loại tiệm này đầy khách bình dân mải mê ngốn báo chí hơn là bánh ngọt. Không khí trong tiệm nặng nề dưới những làn khói xanh nhạt vằn vèo như đường vân. Tuy nhiên, ở đây vẫn có vẻ sạch sẽ với những chiếc sôpha bọc nhung và quầy bán hàng bằng nhôm. Vội bước vào, tôi không kịp đọc tấm biển ngoài cửa tiệm. Mà đọc làm gì kia chứ? Tôi đã có nơi trú mưa. Nóng lòng sốt ruột tôi nhìn qua các tấm cửa kính bám đầy hơi nước, chờ cho cơn mưa rào tạnh hẳn.

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2012

Bộ sưu tập vô hình - Stefan Zweig


Ở ga thứ hai sau Đretxđen, một người đàn ông đã đứng tuổi bước vào buồng toa xe của tôi. Ông ta lễ phép chào, đoạn ngồi xuống ngước nhìn tôi và gật đầu với tôi như với một người quen cũ. Ông mỉm cười vui vẻ nhắc lại tên mình khiến tôi nhớ lại ngay. Ông là một trong những nhà buôn đồ cổ có tiếng nhất ở Beclin. Thời bình tôi đã mua của ông ta, nhiều cuốn sách và bút tích cổ. Thoạt đầu chúng tôi trao đổi vài lời khách sáo. Bỗng nhiên, ông nói với tôi.