Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 27 - hết)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 27: Những kẻ năm phẩy

Ngày lễ tốt nghiệp chính thức là ngày cuối cùng của chúng tôi ở IIT. Chúng tôi đã gắng gượng đến phút cuối, nhưng rốt cuộc cũng vượt qua! Cả ba đã đỗ tất cả các môn kỳ cuối, hoàn thành việc thí nghiệm và đã kiếm được việc làm. Đó là những thứ tối thiểu một cư dân IIT mong đạt được sau bốn năm,

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 26)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 26: Gặp Bố Vợ  

Hôm đó, thầy Saxena phải ngừng lớp giữa chừng. Một bác đưa tin đã truyền cho thầy một lá tin, thầy đọc tin rồi quay xuống lớp. 
- Ai là Hari, Ryan và Alok? - Thầy hỏi, thừa biết chúng tôi ngồi bàn đầu. Chúng tôi mau mắn giơ tay lên. - Đến phòng thầy Cherian. Thầy ấy muốn gặp các em ngay bây giờ.

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 25)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 25: Ngày Của Những Bức Thư    

Ngày đầu tiên của học kỳ cuối mang đến cho tôi cảm giác đặc biệt y như ngày đầu tiên vào học ở đây. Chúng tôi dậy lúc sáu giờ để chuẩn bị cho lớp lúc tám giờ sáng. Ryan tắm xong, rồi chải đầu thật cẩn thận suốt hai mươi phút sau. Vậy mà chúng tôi vẫn đến sớm. Đó là môn “Đông lạnh và Điều hòa nhiệt”, còn gọi là Đông Điều, của thầy Saxena.

Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 24)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 24: Mình Có Làm Nổi Không?     

Neha. Cái tên đã khiến tôi mất ngủ bao đêm. Vâng, tấm bằng kỹ sư của tôi đã bị vứt vào sọt rác. Vâng, có thể chúng tôi đã tốn công vô ích khi nai lưng ra trong phòng thí nghiệm của thầy Veera để suốt ngày pha trộn loại dầu này vào loại dầu khác. Vâng, có thể tôi sẽ vẫn phải nhận một lời nguyền trong học bạ để rồi không kiếm nổi việc nào ra hồn.

Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 23)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 23: Kẹo Sữa Hạt Điều

Hai tháng sau khi nhận quyết định đình chỉ học, Alok trở về Kumaon. Những nẹp bó bột vẫn phải để nguyên, và bác sĩ nói ngay cả khi tháo chúng ra rồi thì chân trái cậu ấy vẫn sẽ hơi bị cà nhắc. Một giá quá rẻ để đổi lấy sinh mạng, mặc dù điều đó có nghĩa là suốt đời Alok sẽ không thể quên được cái đêm định mệnh ấy.

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 22)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 22: Ryan Lên Tiếng

Tôi đã làm hỏng hết mọi thứ. Chết tiệt thật, Béo đang phải nằm trong phòng hồi sức, cố giành giật sự sống. Thật là một thảm họa đúng không? Toàn bộ cái Chiến dịch Quả lắc này là một sai lầm lớn - ít ra là về mặt tính toán. Nếu Béo không tiếc một đồng để gọi cú điện thoại đó, mà hơn thế, nếu cậu ấy đừng đi thi mọi chuyện đã khác hẳn rồi.

Thứ Tư, 11 tháng 11, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 21)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 21: Ngày Dài Nhất Đời Tôi (6)

Trước giờ tôi chưa bao giờ phải ngồi trong khoang xe cấp cứu cả. Thật rùng rợn làm sao. Cứ như thể cả một bệnh viện được ra lệnh phải thu xếp sơ tán ngay lập tức vậy. Nào dụng cụ y khoa, ống truyền dịch, dịch truyền, hộp y tế bày kín quanh hai chiếc cáng. Chẳng còn mấy chỗ cho tôi và Ryan đứng, khi Alok còn đang nằm nhoài trên cáng.

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 20)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 20: Ngày Dài Nhất Đời Tôi (5)

Trong phòng Hội đồng, ánh đèn tù mù, một sự im lặng chết chóc bao trùm, và hầu hết những người có mặt ở đây đều là người cao tuổi. Chừng mười thầy ngồi vòng quanh một bàn bán nguyệt, còn những sinh viên bị cáo phải đứng ở ngay giữa.

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 19)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 19: Ngày Dài Nhất Đời Tôi (4)

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi trước khi cánh cửa văn phòng thầy Cherian lại mở ra và ấn định số phận ba đứa chúng tôi, tôi chỉ biết ngồi đờ ra, chui vào cái vỏ ốc bên trong của mình, bỏ ngoài tai những gì Ryan và Alok nói, như thể cả hai chưa hề nói gì. Những viễn cảnh tương lai mở ra trong đầu tôi.

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 18)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 18: Ngày Dài Nhất Đời Tôi (3)

Chúng tôi không muốn để lại bất kỳ dấu vết gì về sự hiện diện của mình. Lần đầu trong nhiều năm, chúng tôi đi bộ tới học viện thay vì ngồi trên xe của Ryan, lẳng lặng đi ngang qua dãy ký túc, tay cầm sách như thể đi tới thư viện để học đêm.

Thứ Năm, 5 tháng 11, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 17)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 17: Ngày Dài Nhất Đời Tôi (2)

Trong đời, có những khoảnh khắc ta thấy sợ đến mức phải hét toáng lên, và có những khoảnh khắc ta thấy sợ trên cả sợ, đến mức điếng người cứng đơ, như thể bị hóa thạch trong một khối băng và không bao giờ sống lại được nữa. Khi thầy Cherian xuống xe và bước về phía tôi, nói đúng hơn là về phía chiếc xe của ông, toàn thân tôi hóa đá.

Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 16)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 16: Ngày Dài Nhất Đời Tôi (1)

Người ta cứ nói, chẳng có ngày nào là quá hệ trọng trong đời bạn, nhưng tôi cam đoan với bạn rằng, cái ngày triển khai Chiến dịch Quả lắc là ngày đáng nhớ và dài nhất trong quãng đời IIT của tôi. Mỗi thời điểm, mỗi sự kiện đều hiện lên sinh động và mới mẻ trong tâm trí tôi như chỉ vừa xảy ra hôm qua.

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 15)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 15: Chiến Dịch Quả Lắc

Hôm sau, khi đang ngồi trên thảm cỏ Kumaon, Ryan bảo chúng tôi:
- Này các cậu cứ nghe tớ nói đã.
- Không không, cậu không được phép. Làm ơn hãy chấm dứt sự ngớ ngẩn này, - Alok phản đối.
- Alok có lý đấy, - tôi ủng hộ, nhưng chưa rõ hẳn vì sao.

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 14)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 14: Vodka

Alok trở về từ chuyến thăm nhà với vẻ phiền muộn cùng cực.
- Bố mẹ cậu sao rồi? - tôi hỏi, để ý thấy hôm nay cậu ấy im lặng khác thường, ăn ở Sasi mà chẳng buồn hỏi xem món đặc biệt trong ngày là gì.
- Thì vẫn là khốn khổ như mọi ngày thôi.

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 13)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 13: Một Năm Nữa Trôi Qua

Chúng tôi đang chè chén trên sân thượng học viện. Giờ đã là sinh viên năm ba, rượu chè không còn là thứ mới mẻ nữa. Điều này cũng có nghĩa là chúng tôi có thể uống bớt đi và không cần phải nôn ọe để chứng tỏ mình đã có một buổi nhậu xả láng. Hôm nay, chúng tôi muốn uống cho quên sầu vì hai lý do.

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 12)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 12: Neha Lên Tiếng

Anh Samir thân, Em không biết khi nào, và bằng cách nào, anh sẽ đọc được những dòng này, nhưng em vẫn cứ phải viết. Lúc nào em cũng nghĩ tới việc hồi âm lá thư cuối cùng của anh, lá thư anh chỉ để lại cho mình em, dù sự đặc biệt ấy không khiến em thấy vui lên chút nào. Nhưng điều này thì em đã nói anh nghe rồi.

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 11)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 11: Món Quà

Tôi là một con người có tâm hồn thật xấu xí, và điều này thể hiện ngay ở việc tôi phân công Alok vào những lớp sáng, viện lý do rằng cậu ấy đã quen với việc dậy sớm trong những ngày học cùng Venkat, trong khi lý do thật là độ tin cậy thấp tịt của cả tôi và Ryan khi được giao những nhiệm vụ lúc bình minh.

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 10)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 10: Hợp Tác Để Kiểm Soát

- Đây, mỗi người một bản. - Ryan đưa cho mỗi đứa chúng tôi một tờ giấy có tựa đề: KẾ HOẠCH HĐK.
Tôi đã quên khuấy về cái kế hoạch này, nhưng rõ ràng là Ryan còn nhớ như in. Cậu ấy còn thảo ra hẳn một văn bản đàng hoàng nữa chứ.

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 9)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 9: Học Thuyết Con Chuột

Đúng như tôi đoán, Ryan xị mặt ra vì sự quay trở lại quá dễ dãi của Alok, nhưng việc này không kéo dài bởi chẳng ích gì. Sau khi Alok khóc thêm mấy chặp nữa, chúng tôi lại ôm chầm lấy nhau và bộ ba chính thức tái hợp. Chúng tôi vui vẻ lờ tịt đi những lời nguyền rủa qua kẽ răng của Venkat, vì cậu ấy có đống sách, còn chúng tôi có nhau.

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 8)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 8: Một Năm Sau

Tôi biết 365 ngày đã trôi qua kể từ khi Alok tách nhóm vì hôm nay đúng là ngày niêm yết kết quả học kỳ ba. Chẳng có gì thay đổi; vẫn là năm phẩy mấy, vẫn là một vết xăm đại diện cho cá nhân bạn ở xã hội IIT này. Ryan và tôi vào trường xem kết quả, nhưng đó chỉ là ngẫu nhiên, vì lý do chính là chúng tôi muốn leo lên nóc học viện chơi.

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 7)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 7: Alok Lên Tiếng

Béo, mít ướt, thợ cày, phản bạn, ẽo ợt, đó là những hình ảnh của tôi trong mắt các bạn. Chắc hẳn các bạn nghĩ về tôi như một đứa bé không chịu lớn, một thần đồng bất diệt chỉ muốn khoe sổ liên lạc chói sáng cho bố mẹ hết năm này qua năm khác.

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 6)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 6: Loại Năm Phẩy

- Có kết quả rồi! - Alok lay vai gọi Ryan dậy vào một sáng thứ Bảy như thể Ấn Độ đã thắng Cúp Thế giới hay đang có đám phụ nữ khỏa thân lăn lộn ngoài sân cỏ. - Có kết quả thi cuối kỳ rồi!
- Tớ muốn ngủ. - Ryan vùi sâu vào dưới tấm chăn mà Alok cuối cùng cũng giật được xuống.

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 5)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 5: Hãy Ôn Tập Thay Vì Gây Chiến

Mỹ giương súng chĩa thẳng vào Iraq, và những nạn nhân tử thương đầu tiên là loạt bài kiểm tra chính (hay còn gọi là thi cuối kỳ) của chúng tôi. Cách khuôn viên trường tôi hàng mấy ngàn cây số, một ông độc tài chuyên chế tìm cách thôn tính lãnh thổ của một ông độc tài chuyên chế khác.

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 4)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 4: Vạch Ranh Giới

Ở ngay giữa học kỳ đầu, Ryan đột nhiên hô biến ra một chiếc xế nổ. Bố mẹ cậu ấy gửi cho một tấm séc đô la coi như quà Giáng sinh, vì bằng hữu họ ở châu Âu ai cũng đều làm vậy. Ryan không theo đạo Công giáo và cũng chả quan tâm cóc gì đến Giáng sinh, nhưng cậu mê tơi tờ séc và đi rút tiền ngay; và thế là úm ba la chiếc xe ra đời

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 3)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 3: Chân Trần Trên Kim Loại

Tai nạn bài trắc nghiệm đã nhen nhóm lại sự hiếu học trong ba đứa chúng tôi suốt một khoảng thời gian. Ryan trở nên im lặng hơn mỗi khi học nhóm, cố kìm chế việc thảo luận những chủ đề nóng hổi từ phim ảnh, ẩm thực cho tới các bộ phim khoa học viễn tưởng mới ra lò, khiến cho những buổi học trở nên năng suất hơn hẳn.

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 2)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Chương 2: Kẻ Hủy Diệt

Người ta nói, khi bạn vui thì thời gian trôi nhanh như gió. Chỉ riêng kỳ học đầu tiên, với sáu môn, trong đó có bốn môn có lớp thực hành, thời gian kéo lê vô cùng chậm chạp và uể oải, những giây phút vui thú lặn đi đâu mất tăm. Hằng ngày từ tám giờ sáng đến năm giờ chiều, chúng tôi bị khóa trái trong tòa học viện tám tầng với những giờ lên giảng đường, lớp bổ túc và ca thí nghiệm.

Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

Ba Chàng Ngốc - Chetan Bhagat (chương 1)

Ba Chàng Ngốc

Tác giả: Chetan Bhagat
Người dịch: Ace Lê
NXB Hội Nhà Văn - 24/05/2014

Giới Thiệu

Bạn muốn biết cách luyện thi vào một trường đại học hạng nhất? Ôi thôi đi, dễ chừng một nửa số cây trên thế giới đã bị đốn để in các loại sách có khi đều đáng vứt vào sọt rác rồi còn gì. Bạn muốn một cuốn cẩm nang dạy cách sống sót qua những năm đại học?

Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

Gió gác Sơn Nam - thơ Trần Huyền Trân

“Kỷ niệm với Thâm Tâm và Nguyễn Bính”

Gió lên về gác Sơn Nam
Áo thơ gió thổi, đèn tàn gió lay
Ý thơ lộng gió còn bay
Ba ta, ba chiếc bóng gầy, đèn khuya
Đêm dài tù túng đi về
Ngọn đèn trang giấy cùng chia cái nghèo

Hành phương Nam - thơ Nguyễn Bính

Đôi ta lưu lạc phương Nam này
Trải mấy mùa qua, én nhạn bay
Xuân đến khắp trời hoa rượu nở
Mà ta với người buồn vậy thay

Lòng đắng sá gì muôn hớp rượu
Mà không uống cạn mà không say
Lời thề buổi ấy cầu Tư Mã
Mà áo khinh cừu không ai may

Người giam chí lớn vòng cơm áo

Độc hành ca - thơ Trần Huyền Trân

Ớ kìa! Thiên hạ đang say
Ớ nghìn tay nắm nghìn tay đang cười...
Nhớ ngươi, nhạt thếch rượu đời
Tay vo chỏm tóc, ta ngồi ta ca.

Tình tang lỗi nhịp mình ta
Thương về đầu bạc, xót ra má hồng
Đèn chong, ai vợ không chồng
Võng đưa ai mẹ bế bồng không con
Nằm đây thép rỉ son mòn

Tráng ca - thơ Thâm Tâm

Gác Sơn Nam, gác đèo bòng
Có ba mái tóc bềnh bồng bên nhau...
Gió gác Sơn Nam - Trần Huyền Trân.
*
Hôm nay bỗng dưng nhớ thơ của ba thi nhân nhóm Áo bào gốc liễu. Phải chăng vì hết rượu nên nhớ hơi rượu bừng bừng trong thi phẩm của các ông?
-------------
Sinh ta, cha ném bút rồi
Rừng nho tàn rụng cho đời sang xuân
Nuôi ta, mẹ héo từng năm,
Vắt bầu sữa cạn, tê chân máu gầy
Dạy ta, ba bảy ông thầy

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Mười năm - thơ Khuyết danh

Chị ơi thôi đợi làm chi
Mười năm người có tin gì về đâu
Thời gian vun vút bóng câu
Lỡ mai tóc chị bạc mầu thì sao?

Đất thì rộng trời thì cao

Xem Truyện Quỷ - thơ Vũ Hoàng Chương

Ngõ nhớ hoa vàng, gác nhớ trăng
Chiêm bao dợn tuyết gối ngờ băng
Sương vây bể xám lòng hoang đảo
Nằm hứng thơ mưa độc vận bằng
Phới gót mùa say về ẩn hiện
Giữa đôi hàng chữ sách Khiêu Đăng
Xôn xao vò nậm bừng hương cúc
Thu nhập hồn men cựa đó chăng?

Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015

Bơ vơ - Vũ Hoàng Chương

Mòn con mắt đợi cổng trường
Người ta về... các ngả đường xôn xao
Bóng ai nào thấy đâu nào
Mây càng thấp gió càng cao... Một mình
Không gian ngoảnh mặt làm thinh
Giọt mưa xuân cũng vô tình trêu ai
Mưa đầy tóc, gió đầy tai

Gặp lại cố nhân - Vũ Hoàng Chương

Xa xôi lòng những ước ao
Trăng ai rèm gấm, hoa nào vườn xuân
Người xưa, này vẫn cố nhân
Mà ôi thôi! đã phong trần cả hai
Vắng tanh lòng gái đời trai
Đèn khêu tỏ ngọn đêm dài khóc nhau
Cười to cho vỡ thương đau
Giấc mơ xưa gối chung đầu mà say
Bao năm vị đắng mùa cay

Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015

Uống rượu tiêu sầu - Thơ Cao Bá Quát

Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy,
Cảnh phù du trông thấy cũng nực cười.
Thôi công đâu chuốc lấy sự đời,
Tiêu khiển một vài chung lếu láo.
Ðoạn tống nhất sinh duy hữu tửu,
Trầm tư bách kế bất như nhàn.
Bóng thiều quang thấp thoáng dưới Nam san,
Ngoảnh mặt lại cửu hoàn coi cũng nhỏ.
Khoảng trời đất cổ kim, kim cổ,
Mảnh hình hài không có, có không?
Lọ là thiên tứ vạn chung.
*
Nguồn: Tuyển tập thơ ca trù - Nhà xuất bản Văn Học - Hà Nội, 1987.

Đôi bờ - thơ Quang Dũng

Thương nhớ ơ hờ, thương nhớ ai?
Sông xa từng lớp lớp mưa dài
Mắt kia em có sầu cô quạnh
Khi chớm thu về một sớm mai?

Rét mướt mùa sau chừng sắp ngự
Kinh thành em có nhớ bên tê?
Giăng giăng mưa bụi quanh phòng tuyến

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

Nguyện cầu - thơ Hà Huyền Chi

Mưa đi cho ngập giếng đình
Ðể cho bèo tấm, lục bình gặp nhau

Hai ta không ngớt nguyện cầu
Nước còn lưng giếng đã sầu đầy sông
Có trong ngờ vực mênh mông
Có trong tuyệt tận cái không có gì

Mưa khuya thầm gọi nhớ về
Gọi đời phiêu lãng, gọi quê xa vời
Ðôi lòng cùng có mưa rơi
Lại dòng sông trắng ngầm trôi trắng hồn...

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2015

Carmen - tác giả: Prosper Mérimée

Carmen


NXB Văn Học, 1981.
Dịch giả: Tô Chương
*

Người phụ nữ nào chẳng đắng như mật. Song có hai trường hợp tỏ ra dễ thương: trên giường cưới và trên giường chết.

PALAĐAT [nhà thơ Hy Lạp cổ đại, sống vào thế kỷ V trước CN]

I

Từ lâu tôi vẫn ngờ rằng các nhà địa lý học không nắm vững điều họ nói, khi họ đặt chiến trường trận Munđa vào xứ sở của người Baxtuli Pêni, gần thành phố Munđa mới, cách Marbenla chừng hai dặm về phía bắc. Theo phỏng đoán của riêng tôi dựa trên văn bản của tác giả vô danh cuốn Benlom Hixpanienxơ, và dựa trên một vài tại liệu thu lượm được trong thư viện đặc sắc của công tước Oxuna, tôi cho là phải tìm ở quanh vùng Môngtila địa điểm đáng ghi nhớ của trận sống mái cuối cùng giữa Xêda và các chiến sỹ bảo vệ nền cộng hòa. Đầu mùa thu năm 1830, nhân đang ở Angđaludi, tôi đã đi một chuyến khá lâu để giải quyết những nghi vấn còn tồn tại đối với tôi. Tôi hy vọng bản luận án mà tôi sắp công bố sẽ xóa bỏ mọi điều nghi hoặc còn sót trong trí của tất cả những nhà khảo cổ thành thực. Trong lúc chờ đợi bản luận án của tôi giải quyết được vấn đề địa lý đang làm các nhà bác học châu Âu phân vân, tôi muốn kể các bạn nghe một câu chuyện nhỏ, câu chuyện ấy không quyết đoán trước điều gì đối với vấn đề lý thú về địa điểm thành Munđa cả.

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2015

Trại súc vật (Animal Farm) - tác giả George Orwell (tiếp theo và hết)

Chương 7


Mùa đông năm đó rất khắc nghiệt. Bão rồi đến mưa, sau đó là tuyết và băng giá, sang tháng hai mà băng chưa tan. Thế mà lũ súc vật vẫn miệt mài xây dựng lại cối xay gió, chúng biết rằng người ta đang theo dõi chúng và bọn người độc ác ấy sẽ có cớ để vui mừng nếu chúng không hoàn thành công trình đúng hạn.
Để trêu tức chúng, người ta còn làm ra vẻ không tin là Tuyết Tròn đã phá cối xay gió, họ bảo rằng nó sập là do tường mỏng quá. Nhưng lũ súc vật thì tin chắc là không phải thế. Dù sao chúng cũng quyết định sẽ xây tường dày một mét chứ không phải bốn mươi phân như trước đây nữa, và như vậy thì cần phải khai thác nhiều đá hơn trước. Mỏ đá chìm dưới tuyết trong một thời gian dài nên không thể bắt đầu được. Sau đó thì trời tuy có lạnh nhưng khô ráo, nhưng công việc quả là khủng khiếp, lũ súc vật không còn hăng hái như xưa nữa.

Trại súc vật (Animal Farm) - tác giả George Orwell (tiếp)

Chương 3


Phải công nhận là chúng làm việc rất chăm, không quản mệt mỏi, chỉ cốt thu hoạch cho xong! Công khó của chúng đã được đền bù, chúng thu được nhiều hơn dự kiến.
Đôi khi chúng cũng gặp một số khó khăn vì tất cả công cụ đều được làm để dành cho người chứ không phải cho súc vật, mà muốn sử dụng công cụ đó thì phải đứng được trên hai chân sau. Nhưng phải nói bọn lợn là một giống thông minh - khó đến đâu chúng cũng có cách. Còn lũ ngựa thì hiểu rõ từng thửa ruộng, mà cắt và vun cỏ thành đống thì chúng làm thạo hơn ông Jones và gia nhân nhiều. Bọn lợn không làm mà chỉ hướng dẫn và kiểm tra các con khác. Với kiến thức như thế thì việc chúng nắm vai trò lãnh đạo là đương nhiên.

Trại súc vật (Animal Farm) - tác giả George Orwell

Chương 1


Ông Jones, chủ Điền Trang đóng cửa chuồng gà, nhưng vì say quá nên quên đóng cửa chuồng lợn. Với chiếc đèn bão trong tay, đung đưa, khi sang phải, khi sang trái, ông lảo đảo đi qua sân, tới cửa sau thì lấy chân đạp ủng ra và bước vào bếp để uống nốt vại bia cuối cùng trong ngày rồi leo lên giường, nơi vợ ông, bà Jones đã ngáy khò khò.
Ngay khi đèn trong phòng ngủ vừa tắt, đây đó bỗng dậy lên những tiếng sột soạt, thì thầm. Ngày hôm đó có tin đồn rằng Thủ Lĩnh, một con lợn đực trắng, từng được huy chương trong một cuộc triển lãm, đêm hôm trước có một giấc mơ kì lạ và muốn kể cho mọi loài cùng nghe. Chúng thỏa thuận với nhau là ngay sau khi ông Jones đi ngủ sẽ tập trung trong nhà kho lớn. Tất cả các con vật trong trang trại đều kính trọng Thủ Lĩnh (chúng gọi nó như vậy, mặc dù khi đi dự triển lãm nó mang tên Willingdon Điển Trai) và sẵn sàng hi sinh giấc ngủ để được nghe nó nói chuyện.

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

Cô lái đò - thơ Nguyễn Bính

Xuân đã đem mong nhớ trở về
Lòng cô gái ở bến sông kia
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước
Trên bến cùng ai đã nặng thề.

Nhưng rồi người khách tình quân ấy
Đi biệt không về với bến sông
Đã mấy lần xuân trôi chảy mãi

Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

Bài hành đón tuổi bốn mươi - Tác giả: Thanh Nam

Én nhạn về nam, xuân rồi đây
Chợt thèm ly rượu, chút mưa bay
Gọi về trong đáy hồn lưu lạc
Những bước chân xưa nhạt dấu giầy
Bạn cũ hay nương theo rét lạnh
Về đây cùng nhập một cơn say
Uống ly thứ nhất mừng tao ngộ

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

Quy luật của muôn đời - Nodar Dumbadze (Ch 17 - 20)

Quy luật của muôn đời

Tác giả: Nodar Dumbadze
Người dịch : Phạm Mạnh Hùng
Nhà xuất bản Văn Học - 9/1984

Chương 17

Khi Batsana vào buồng toa xe, ở đó đã có hai hành khách đang mê mải chuyện trò với nhau. Một trong hai người rõ ràng là người vùng quê, người kia là người thành thị. Batsana chào hỏi họ, quẳng cái túi vào ngăn hành lý, ngồi xuống và chúi mũi vào tờ báo.
Người nhà quê nói to:

Quy luật của muôn đời - Nodar Dumbadze (Ch 12 - 16))

Quy luật của muôn đời

Tác giả: Nodar Dumbadze
Người dịch : Phạm Mạnh Hùng
Nhà xuất bản Văn Học - 9/1984

Chương 12

Sau khi Bulika chết, giáo sư ra lệnh không xếp bệnh nhân nào vào phòng Batsana và cha đạo, còn chiếc giường trống thì đem đi, để nó khỏi gợi cho hai người bệnh những ý nghĩ buồn phiền. Nhưng cái chỗ bỏ trống lại gây nên cảm giác nặng nề hơn nhiều so với chiếc giường không.

Quy luật của muôn đời - Nodar Dumbadze (Ch 9 - 11)

Quy luật của muôn đời

Tác giả: Nodar Dumbadze
Người dịch : Phạm Mạnh Hùng
Nhà xuất bản Văn Học - 9/1984

Chương 9

Sang ngày thứ hai mươi hai, giáo sư cho phép Batsana trở mình trên giường. Bấy giò ông có thể nằm nghiêng, tay chống đầu và quan sát cả hai người nằm cùng phòng, trong tất cả vẻ rạng rỡ của họ. Rồi theo chỉ định của bác sĩ, ông phải tập thể dục chữa bệnh như thế này: trong hai tuần lễ, ông phải nắm chặt hai bàn tay vào, rồi lại xòe tay ra.

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

Quy luật của muôn đời - Nodar Dumbadze (Ch 6 - 8)

Quy luật của muôn đời 

Tác giả: Nodar Dumbadze
Người dịch : Phạm Mạnh Hùng
Nhà xuất bản Văn Học - 9/1984

Chương 6

Bảy ngày bảy đêm Batsana len lỏi trên hoang mạc cháy nắng trơ trụi. Hai ngày đầu, ông đi bộ, rồi lê bằng đầu gối, hai ngày sau ông bò. Khi đã suy kiệt, môi nứt nẻ, ông ngã sấp mặt xuống cát vàng nóng bỏng và cảm thấy cái chết gần kề, ông nằm ngửa lên, giương cặp mắt mờ đục nhìn mặt trời và lần đầu tiên trong đời, ông buột miệng oán trách vầng sáng kia.

Quy luật của muôn đời - Nodar Dumbadze (Ch 3 - 5)

Quy luật của muôn đời 

Tác giả: Nodar Dumbadze
Người dịch : Phạm Mạnh Hùng
Nhà xuất bản Văn Học - 9/1984

Chương 3

Cái buồng bệnh ba giường thấm đượm mùi iôđôfooc lẫn với mùi cồn, mùi long não và mùi hơi ẩm của sàn nhà mới lau chùi. Để khỏi ngạt thở, bằng một cử động thận trọng Batsana kéo chăn che kín mũi, rồi cũng thận trọng như thế, ông tự xem mạch của mình.

Quy luật của muôn đời - Nodar Dumbadze (ch 1 - 2)

Quy luật của muôn đời

Tác giả: Nodar Dumbadze
Người dịch : Phạm Mạnh Hùng
Nhà xuất bản Văn Học - 9/1984

Quy luật của Muôn Đời là một tác phẩm nổi tiếng của Dumbatzé. Nhân vật chính trong tác phẩm là Batsana, một nhà văn nhà báo lớn, Câu chuyện diễn ra khi ông bị nhồi máu cơ tim, phải nằm trong bệnh viện. “Con người ta cần ốm nặng ít nhất một lần trong đời. Như vậy sẽ có dịp phân tích và đánh giá lại toàn bộ quãng đường đã qua..” (Lời Batsana). Thân thể nằm bất động trên gường bệnh, bằng suy tưởng, hồi ức, bằng trò chuyện với 2 người bệnh cùng phòng là Đức Cha Iôram và bác thợ giày Bulika, Batsana tìm lời giải đáp cho những câu hỏi: Ta sinh ra đời để làm gì? Hạnh phúc là thế nào? Bản chất của cái Thiện là gì? Cuối cùng ông đã tìm ra câu trả lời: Đó chính là Quy luật của Muôn đời.

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015

Gia đình Lily - Eve Garnett (chương 10)

Chương 10: Một ngày đẹp

Hai giờ đồng hồ sao mà trôi qua nhanh thế, chưa đủ thời gian để nói hết được về bạn bè và họ hàng (luôn luôn có rất nhiều chuyện về họ) thì bà chị dâu đã nhìn thấy Jo đang đi tới:
Bà Aivy kêu lên:
- Trở lại rồi! Nhanh lên! Hãy nói cho chúng tôi biết kết quả nào.
Ông Ruggles nói:
- Rất tốt! Tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi đấy! Charlie đã đoạt giải nhất. Một người trọng tài thích con Bernard Shaw vô cùng. Bây giờ phải nói đến chuyện ăn một tí gì chứ. Rosie, họ còn chờ ngoài kia kìa. Các con đâu cả?

Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

Gia đình Lily - Eve Garnett (chương 9)

Chương 9: Quảng trường Karl Horse

Ngày Chủ nhật những đứa trẻ nhà Ruggles đã làm một việc chưa từng thấy: chúng mặc quần áo như ngày thường khi đi đến lớp học Chủ nhật. Khi thấy chúng đi qua cửa sổ, bà Smith - người hay thọc mũi vào mọi chuyện - đã nhận xét điều này với chồng. Bà kêu lên:
- Cái gì xẩy ra đấy! Mẹ chúng bị ốm chăng. Ông thấy thế nào!
Chồng bà nói:
- Chắc là bà ta phát cuồng lên vì được đền ơn đấy! Tôi đã nghe nói về những điều như thế xẩy ra trước đây - những người thắng giải các cuộc đua lớn và những việc tương tự như thế - Họ bị choáng đầu.

Gia đình Lily - Eve Garnett (chương 8)

Chương 8: Ông Ruggles bắt được của.

Dù đã có vợ và bẩy đứa con, ông Ruggles vẫn là người rất yêu đời. Khi gió đông thổi về làm bay lung tung rác rưởi trong các thùng rác của ông, vào cả mắt mũi, ông có bực tức thật. Nhưng chỉ một lát thôi. Chỉ cần là ông có việc làm, gia đình ông mạnh khỏe, hạnh phúc, ông có thể hút cái tẩu thuốc của ông và làm vườn, gặp các bạn bè tuần lễ một hai lần ở câu lạc bộ Người Lao Động, mơ tới con heo của ông, giải trí trong những ngày nghỉ, thế là ông chẳng muốn gì hơn.

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015

Gia đình Lily - Eve Garnett (chương 7)

Chương 7: Cuộc mạo hiểm trong rạp chiếu bóng


Jo Ruggles rất thích đi xem chiếu bóng. Nó thích nhất là xem các phim về chuột Mickey. Phần lớn các phim khác không hấp dẫn nó nhiều, nhưng nó sẵn lòng vét từng nửa penny để mua một chỗ ngồi “loại bốn penny” vào chiều thứ bảy. Nhưng phải để dành khá lâu mới được bốn penny. Cho nên gần đây nó nghĩ ra cách đứng ở bên ngoài một Phòng Trà lớn trong thành phố, mở cửa cho khách ra vào để kiếm được chút ít tiền. Nó trông thật khốn khổ nên các bà nhân từ luôn luôn nghĩ là nó đói, cho nó vài penny để mua bánh ngọt hoặc bánh sữa ăn. Hoá ra đây là một việc kiếm ra tiền và đôi khi nó được đến sáu penny một tuần.
Bà Ruggles không biết gì về việc này và nếu biết thì bà sẽ bực mình lắm. Bà không biết rằng, hầu hết các chiều thứ bảy Jo đều đi coi phim mà cứ nghĩ là nó đang chơi vui vẻ ở vườn hoa với những đứa trẻ khác. Bà Ruggles không thích cho trẻ con đi xem phim. Mỗi khi con bà xin mấy đồng penny đi xem phim chuột Mickey, bà luôn luôn trả lời:

Gia đình Lily - Eve Garnett (chương 6)

Chương 6: Cuộc thi con khỏe

- Tôi không thể hiểu được điều đó!
Bà Ruggles nói với bạn là bà Malit khi hai người đứng ngoài phố buổi chiều, bên những chiếc xe nôi. Bà Ruggles nói tiếp:
- Đến thứ bảy này cháu được bảy tháng mà vẫn chưa mọc một cái răng nào! Nếu như con chị nó - Kate - là đứa trẻ gầy nhất bác từng thấy thì thằng cháu William này lại thật bụ bẫm. Thật đúng là vận may của chúng tôi đấy! Bà xem đấy, bà Malit ạ, đúng là như thế đấy. Bao nhiêu năm nay rồi, chồng tôi không muốn nghe đến chuyện thi Con Khỏe. Mà chúng tôi còn có hai cháu sinh đôi nữa rất khỏe! Thế rồi một hôm, anh ấy về nhà - chả là tháng sau có cuộc thi Con Khỏe - anh ấy bảo tôi “Rosie, có một cuộc thi Con Khỏe đấy, thằng William nhà ta thế nào?”. Tôi cố không để lộ vẻ ngạc nhiên nói “Nó thế nào?”. Anh ấy nói tiếp: “William khoẻ hơn mọi đứa trẻ tôi đã thấy, mập hơn cháu ông Albert Berg. Chúng ta sẽ đem nó đi thi”.

Thứ Tư, 19 tháng 8, 2015

Gia đình Lily - Eve Garnett (chương 5)

Chương 5. Cuộc phiêu lưu trên xe hơi


John Ruggles thích mọi thứ đồ vật có bánh xe chạy nhanh được. Nó biết hình dáng của hầu hết các loại xe oto trên đường. Phần lớn những lúc rỗi rãi nó đi lang thang quanh các nhà để xe và đứng ở các trạm xăng. Nó cũng đi tới sân xe lớn ở bên dưới lâu đài Otwell, nơi các bác lái xe đôi khi trao đổi những tin thú vị về các xe khác nhau trong sân. Nhiều khách du lịch đã đến thăm lâu đài này và đôi khi John cũng được họ cho vài cái bánh kẹp thịt hoặc bánh ngọt. Nhưng cái thích hơn cả là có thể được họ thuê trông cái xe của họ. Coi bộ đối với John thì điều đó còn thích hơn là trông cậu em William nhiều!

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015

Gia đình Lily - Eve Garnett (chương 4)

Chương 4. Hội “Bàn tay đen”


James Ruggles, thằng anh trong hai đứa sinh đôi, được gọi tắt là Jim. Nó cũng giống như cha nó và các chị nó, có rất nhiều ý đồ trong óc. Quả vậy, đôi khi nó tự nhủ nó có quá nhiều kế hoạch. Nó muốn đi phiêu lưu quan sát thế giới, nhưng trước mắt hình như nó mong được đi lần nữa tới Briwell cách đây sáu dặm. Đó là nơi xa nhất nó đã từng được đi.
Tuy nhiên, một đứa bạn đã nói cho nó biết ở Thư viện công cộng có rất nhiều chuyện hay, có thể vào đọc tự do. Sau khi đã đọc về những nhân vật anh hùng trong những chuyện này và về các hành động của họ, chẳng hạn như: những đứa trẻ đã đi săn cá voi hoặc bay vòng quanh thế giới trên những chiếc máy bay tự chế tạo ra, hoặc một cặp trẻ sinh đôi (Jim đặc biệt thích chuyện này) bị đắm tàu dạt lên một hòn đảo hoang, sống một năm liền bằng trái cây rồi trở về nhà trên một cái bè, mang theo những kho tàng tìm thấy trên đảo.

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

Gia đình Lily - Eve Garnett (chương 3)

Chương 3: Kate mười một tuổi (cộng và trừ)


Nếu Kate không đẹp lắm thì ngược lại nó rất thông minh. Ông Ruggles nghĩ là nó thông minh giống mẹ. Còn theo bà Ruggles thì trí thông minh của Kate là do kế thừa truyền thống của gia đình họ nhà bà. Về điều này thì ông Ruggles nói rằng ông hy vọng là nó giống cậu Albert, em trai út của bà Ruggles. Bà Ruggles nghe thấy thế thì cũng không nói gì thêm vì Albert khi còn nhỏ cũng thông minh thật.
Trí tuệ của Kate dù bắt nguồn từ đâu chăng nữa thì vẫn phải thừa nhận là rất thông minh. Cho nên cha mẹ nó đã không ngạc nhiên khi thấy nó dự kỳ thi để lấy học bổng cùng với hàng trăm trẻ khác và đã đỗ kỳ thi viết, xếp thứ chín trong toàn quận. Mặc dù ông bố bà mẹ rất hãnh diện vì con, nhưng học bổng là dành cho các lớp ở trường trung học, mà trường trung học thì phải mặc quần áo đồng phục đặc biệt trong năm năm liền!

Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2015

Gia đình Lily - Eve Garnett (chương 2)

Chương 2: Lily và cái váy lụa xanh


Lily Rose thích giúp việc trong nhà. Cô bé có thể rửa bát đĩa sạch sẽ và là một chuyên gia hỉ mũi và lau tai cho các em trai em gái cô. Niềm mơ ước lớn của cô bé là có một hiệu giặt. Nhưng không phải làm bằng tay như mẹ cô, mà là một hiệu giặt bằng hơi thực sự. Cô sẽ đi quanh, dặn bảo cho các cô gái làm việc trong những chiếc áo choàng trắng. Khi nào không làm việc đó thì cô ngồi viết thư cho các khách hàng, giải thích cho họ biết tại sao một cái khăn trông đã cũ kỹ giặt đi lại trở thành trông đẹp như mới. Lily Rose biết rất rõ về loại thư này, mẹ cô đã viết nhiều lần rồi.

Gia đình Lily - Eve Garnett (chương 1)

Eve Garnett

Gia đình Lily

(The Family from One End Street)

Nữ văn sĩ người Anh, bà Eve Garnett xuất bản tác phẩm “Gia đình Lily”, nguyên tác The Family from One End Street, năm 1937.
Truyện kể về một gia đình lao động đông con. Đời sống của họ rất chật vật, khó khăn, nhưng gia đình tràn ngập tình thương yêu và thật đầm ấm. Vợ chồng họ khéo nuôi dậy con cái bằng chính việc làm của mình: cần cù, trung thực, giản dị, lương thiện.
Gần 1 thế kỷ trước, người bình dân Anh quốc sống, làm việc và thương yêu nhau thế đấy.

Chương 1: Gia đình Ruggles


Bà Ruggles là thợ giặt, còn chồng bà là phu hốt rác.

Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2015

Với mùa thu - thơ Hà Cừ

Anh trở về sống lại với mùa thu
Với gió heo may dịu dàng trên vòm lá
Với sắc nắng cũng ngời lên rất lạ
Nghe xôn xao như đón bước em về.

Những trưa vàng hương cúc tỏa đam mê
Từng giọt nắng bên thềm ngưng đọng mãi
Bàn tay thon gót chân hồng trẻ lại

Chiều qua Thanh Hóa - thơ Hà Thúc Sinh

Những nhịp cầu như những lưng còng
Gánh sức nặng buổi chiều ảm đạm
Ngó sang sông mờ nét tiêu hao
Tây thành cũ hay là thôn bản?

Tự hỏi mãi. Đến chưa? Chưa đến?

Thứ Tư, 5 tháng 8, 2015

Một ngày nhàn rỗi - thơ Nguyễn Bắc Sơn

Buổi sáng mang tiền đi hớt tóc
Vô tình ngang một quán cà phê
Giang hồ hảo hán dăm thằng bạn
Mải mê tán dóc chẳng cho về.

Về đâu, đâu cũng là đâu đó
Đâu cũng đìu hiu đất Hán Hồ
Hớt tóc cạo râu là chuyện nhỏ
Ba ngàn thế giới cũng chưa to.

Tháng giêng ngồi quán, quán thu phong

Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

Tháng Năm thắm thiết - O'Henry

Bạn làm ơn vỗ vào mặt nhà thơ líu lo với bạn những ngôn từ ca ngợi tháng Năm. Đó là một tháng thống trị cái hiểm độc đen tối nhất và cái điên rồ.
Vào tháng Năm, Cupidon ném những mũi tên dò dẫm. Các nhà triệu phú cưới các nàng nhân viên đánh máy chữ. Những giáo sư thông thái tán tỉnh mấy cô hầu bàn mặc tạp dề trắng nhai kẹo cao su đàng sau các quầy bán hàng tự động. Những cậu choai choai rón rén băng qua bãi cỏ và đi trồng cây thang dưới cửa sổ viền dây trường xuân, nơi đó nàng Juliette lắp đặt kính viễn vọng và đang ngóng đợi họ. Những cụ già 60 tuổi đeo ghệt trắng dạo chơi loăng quăng gần ngôi trường sư phạm của các thiếu nữ xinh tươi mơn mởn. Đám đàn ông có vợ sẽ thể hiện lòng dịu dàng và tình cảm bất thường với vợ họ bằng cách vỗ lưng các bà mà lẩm bẩm: “Sao rồi bà, có khỏe không?”.

Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

Ly khúc - thơ Đào Phong Lan

Trăng ơi …
Trăng hãy về đi!
Khuya rồi,
nấn ná làm gì nơi đây!
Đêm xa
mái phố vơi đầy
Ừ thì vẫn biết chia tay là buồn.

Trăng xa,

Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

Em về - Lê Đình Sơn

Em về,
mưa ướt áo tôi
Đất trời se thắt, biết rồi làm sao?

Em về,
tàn giấc chiêm bao
Tôi chua chát những ngọt ngào ngày xưa.

Em về,

Thứ Tư, 22 tháng 7, 2015

Muối dưa - thơ Phạm Hồng Oanh

Tươi cái mất, héo cái còn.
Tôi đem nén những nỗi buồn làm dưa
Tưởng vừa chớm đến độ chua
Hóa ra vị đắng chẳng ngờ, vì đâu?
Một thời mặn nhạt cho nhau

Một lần - thơ Huy Trụ

Một lần em, một lần anh
Cái vu vơ nhất cũng thành câu thơ
Nửa đời đi ngẩn, về ngơ
Anh như hoa dại đặt vờ tay em
Nhớ nhau chẳng thể đi tìm

Nỗi nhớ âm thầm - thơ Kim Tuấn

Ta ở trời Tây nhớ trời Đông
Nhớ trong sợi khói bay phiêu bồng
Có dăm hàng núi ngăn người đến
Có một nguồn xa cách mấy dòng

Ta ở trời Tây nhớ trời Đông
Nhớ quen trăm nỗi xót xa lòng
Nhớ ta bỗng có men đời đắng

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

Đi săn khỉ - t/p Vũ Trọng Phụng


Đi săn khỉ

Tác giả: Vũ Trọng Phụng

Đông Dương tạp chí, số 16; ngày 28.8.1937

Xưa kia tôi chưa biết “đi săn” là thế nào. Nhưng mà từ thuở nhỏ, tôi vẫn ao ước có một khẩu súng để có thể được đi săn luôn luôn. Những khi trông thấy hoặc một chiếc xe hơi sau lưng có buộc một con hổ, một con nai, với bọn người đội mũ cát két tay giữ súng ngồi trên, hay là một nhà thiện xạ đeo súng sau lưng, cưỡi xe “bình bịch” có đèo một chùm giẽ giun ở tay lái, vênh vang đi qua các phố xá thì lòng tôi lại nao nao lên kính phục và thèm muốn. Thú đi săn đối với tôi có một sức ám ảnh mạnh như là của ngọt đối với những ông nghiện, cái quần soóc đối với những gái tân thời, huy chương phẩm hàm đối với những ông trọc phú, thịt chó hầm rựa mận đối với các nhà sư chân tu. Đến nỗi cái tục đi săn cát két ở Tarascon tả trong sách của A. Daudet cũng làm cho tôi ước ao, khao khát...