Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

Lông Tơ - Selma Lagerlöf

1
Tôi tưởng như đang thấy họ lên đường. Tôi thấy rất rõ cái mũ có lò xo của chàng, với vành rộng bỏ ngược lên, kiểu mũ người ta vẫn đội vào quãng năm 1840. Tôi thấy cái áo gilê màu sáng, cái khăn che ngực của chàng. Tôi cũng thấy khuôn mặt đẹp của chàng cạo nhẵn nhụi, với hàng ria ngắn, cái áo cổ cao thẳng đứng, vẻ chững chạc và duyên dáng đúng mực trong mọi cử chỉ của chàng. Chàng ngồi phía bên phải xe. Chàng vừa nắm lấy dây cương; và cạnh chàng là người đàn bà bé nhỏ. Cầu Chúa ban phúc cho nàng: Nàng thì tôi còn nhìn thấy rõ hơn nữa. Trước mắt tôi là một khuôn mặt thanh tú đóng khung trong cái mũ có dải buộc xuống dưới cằm, mái tóc màu nâu sẫm và tấm khăn sau lụa rộng thêu hoa.

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

Mẫu đồng hồ

Tôi lang thang lên mạng, kiếm được vài mẫu đồng hồ & lịch rất đẹp trên các trang web và blog bạn. Tôi đưa lên để bạn nào thích thì lấy về trang trí cho blog mình. Vì phải post cả mẫu nên tôi không thể đăng ở trang này. Ai cần xin theo đường link dưới đây:

http://nguoixuthanh1.blogspot.com/2013/01/vai-mau-ong-ho-cho-blog.html

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

Hai cha con - Truyện ngắn Pháp.


Pierrot biệt hiệu “Thộn” ngồi tù lần này là lần thứ tư kể từ khi ra chào đời. Cũng như ba lần trước, lần này bản án lại xác nhận biệt hiệu của gã rất hợp với con người gã: gã thộn tới mức liên tiếp nhiều lần định vượt ngục bằng những thủ đoạn không giống ai sau khi giở trò chôm chỉa cũng chẳng giống ai. Như lần mới đây chẳng hạn: gã lẻn vào ngôi nhà vắng chủ, cầm dao định... nậy két sắt của người ta. Hì hục mãi không bật được cửa, gã ném chiếc két xuống thang gác, tưởng sẽ làm nó vỡ tung. Thấy nó vẫn gan lỳ, gã ôm lên ném qua cửa sổ. Két vẫn trơ trơ. Tức điên lên, Pierrot chôm luôn một chiếc xe tải nhẹ chở chiếc két sắt ma quái về nhà gã. Trong nhà có sẵn đồ nghề: xà beng, búa tạ và nhiều thứ khác... nên sau một hồi loay hoay toát mồ hôi hột, Pierrot buộc được chiếc két ngoan cố phải phơi bày hết kho tàng trong lòng nó: vừa đúng 25 frans.

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

Đêm mưa thiếu rượu nhớ Lý Hạ - Vũ Hữu Định


Lý Hạ xưa say bằng huyễn mộng
Ta nay say bằng rượu pha cồn
Cảm đau thân thế người trong sử
Rượu đắng cay mà sao thấy ngon

Lý Hạ yêu người mà hóa quỷ
Ta yêu người nên nghèo rớt mồng tơi
Đêm mưa thiếu rượu thương người cũ

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Đà giang - Vũ Hoàng Chương



Cắm thuyền sông lạ một đêm thơ
Trăng thượng tuần cao sáng ngập bờ
Đâu đó Tầm Dương sầu lắng đợi
Nghe hồn ly phụ khóc trên tơ

Có lẽ ngàn xưa là đáy sông
Đêm đêm giọt lệ gái xa chồng
Đè theo đôi tiếng tỳ hư ảo

Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

Truyện Loài Vật - Câu chuyện về một chó thỏ đuôi bông


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

Rách tai, hay Rách, là tên một chú thỏ non đuôi bông. Sở dĩ chú có cái tên này là vì một bên tai chú bị rách, hậu quả cuộc phiêu lưu đầu tiên của chú. Chú sống cùng với mẹ trong đầm lầy của ông Âuliphân, nơi mà tôi đã làm quen với hai mẹ con chú và được biết về cuộc sống cũng như lối ăn ở của hai mẹ con. Có lẽ khi đọc truyện này bạn sẽ cho rằng tôi đã biến những con vật thành những nhân vật giống người quá mức. Song nhưng ai sống gần chúng và đã nghiên cứu cách cư xử và suy nghĩ của chúng sẽ không nghĩ như vậy. Tất nhiên là thỏ không biết nói như chúng ta, song chúng có một hệ thống âm thanh, ký hiệu, khứu giác và động tác mà nhờ đó chúng hiểu nhau. Trong truyện này tôi dịch từ ngôn ngữ loài thỏ sang tiếng Anh và tôi không thêm bớt gì vào những điều chúng nói.

Truyện Loài Vật - Ngỗng trời ở Canada


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

Có một năm tôi sống ở một vùng phía bắc Canada gần hồ nước trong xanh, xung quanh đầy những cây cối xanh tươi. Ở Canada. vùng ấy cũng là nơi cư trú của loài ngỗng trời, và tôi luôn mong để được nghe tiếng kêu của chúng. Khi ngỗng trời bay về người ta biết rằng chẳng bao lâu nữa tuyết sẽ tan và các loài muông thú sẽ trở lại những quả đồi nâu, mùa đông đã qua đi và những ngày ấm áp đầy ánh nắng sẽ trở lại nơi đây. Khi bay trên bầu trời tiếng kêu của đàn ngỗng mang theo bản thông điệp ấy đến cho tổ tiên của chúng ta.

Truyện Loài Vật - Chink


Ernest Thompson Seton
  
Dịch giả: Lê Thùy Dương

Chink là một con cún đã to lớn đến mức tự coi mình là một con chó trưởng thành nổi tiếng, thực ra nó cũng nổi tiếng rồi, chỉ có điều là không nổi tiếng như nó tưởng tượng ra mà thôi. Nó không dữ dằn mà thậm chí cũng không oai phong lẫm liệt, nó cũng chẳng nổi bật về sức khỏe hay về tài chạy nhanh, nhưng là một trong những con cún ngốc nghếch, tốt bụng và sôi nổi nhất đã có lúc nhai nát giày của chủ. Chủ nó là Bill Aubrey, một người dân miền núi thời đó sống ở chân núi Garnet, trong Vườn quốc gia Yellowstone. Đó là một nơi rất yên tĩnh, cách xa những con đường ưa thích nhất của những nhà du lịch. Và cái nơi mà Bill đựng túp lều của lão cũng lại chính là một trong những vùng có người ở hẻo lánh nhất, nếu như ta không kể đến chú cún Chink lông xù lúc nào cũng luôn chân luôn tay.

Truyện Loài Vật - Chúa tể núi Tallac


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

1

Núi Tallac đứng sừng sững vượt lên trên các đỉnh khác của rặng Sierra. Ngọn núi này cao hơn mặt biển mười ngàn yard. Từ đỉnh núi nhìn về phía bắc ta có thể thấy một cái hồ lớn nước xanh thẳm kỳ diệu. Khắp xung quanh cảnh vật đầy màu sắc đẹp đẽ: những cây thông, những dòng suối, những ngọn đồi. Song cặp mắt xám sắc sảo của Lan Kellyan chẳng để ý đến những màu sắc đẹp đẽ ấy của đồi núi và hồ nước. Anh là một thợ săn. Bộ quần áo da, bộ mặt nâu xạm, thân hình cường tráng và đôi mắt xám trong suốt của anh cho ta thấy ngay sự thực ấy. Cặp mắt thợ săn của anh tìm kiếm và phát hiện ra một vệt chân thú và anh lần theo vệt đi ấy trên mặt đất. Anh biết rằng một gấu mẹ rất to và hai gấu con đang quanh quẩn gần đâu đây bởi vì dấu chân của chúng in trên cỏ vẫn còn mới. Con ngựa của Lan cũng biết là đã đến gần một gia đình nhà gấu bởi vì mũi nó cứ hít hít và nó bước đi một cách nhút nhát.

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

Truyện Loài Vật - Gấu con Johnny

Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương


Johnny là một chú gấu bé bỏng và ngộ nghĩnh, sống với mẹ tại công viên YellowStone. Mẹ chú tên là Grumpy. Hai mẹ con Grumpy cùng với những con gấu khác sống trong khu rừng cạnh khách sạn Phôn-tan.
Theo lệnh của người quản lý khách sạn, tất cả các thứ thải ra từ nhà bếp đều đưa đi đổ tại một bãi trống ở khu rừng bên cạnh. Họ hàng nhà gấu ngày nào cũng đánh chén ở đây suốt cả mùa hè.
Từ khi công viên YellowStone trở thành khu rừng cấm của các loài thú hoang dã - nơi chúng được hưởng đầy đủ quyền bất khả xâm phạm - thì số gấu ở đây hàng năm tăng lên không ngừng. Những bước chân hiền từ của con người không hề làm cho chúng hoảng sợ.

Truyện Loài Vật - Vì sao bọn sẻ ngô mỗi năm mất trí một lần

Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

Ngày xửa ngày xưa, lúc miền Bắc Mỹ còn chưa từng có mùa đông, bọn sẻ ngô đã sinh sống vui vẻ cùng với lũ chim tải cúc, chim tước và những bà con thân thuộc của chúng. Chúng chẳng lo lắng gì cả mà chỉ tận hưởng những lạc thú ở trên đời.
Nhưng một mùa thu kia, bà mẹ thiên nhiên báo trước cho tất cả các loài lông vũ hay ca hát biết rằng chúng phải mau mau bay về phương nam, bởi vì những kẻ thù ghê gớm là tuyết, cái lạnh và cái đói sắp sửa tiến đến nơi đây rồi.
Lũ chim kim tước và những bà con thân thuộc khác của bầy sẻ ngô liền họp để thảo luận xem sẽ bay về đâu. Và chỉ có con sẻ ngô cầm đầu cả đàn là cứ vừa cười khanh khách vừa nhào lộn trên một cành cây nhỏ như trên một cái dóng thang vậy.

Truyện Loài Vật - Tito

Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

Giá như không có hòn đá nhỏ thì có lẽ câu chuyện của tôi cũng chẳng bao giờ viết được cả. Hòn đá nhỏ ấy nằm trên một con đường ở vùng Badlands, và vào một đêm tối trời oi ả nó đã dắt vào chân con ngựa đang mang gã chăn bò say rượu Jack trên lưng. Gã chăn bò nhảy xuống đất theo thói quen để xem tại sao con ngựa lại đi tập tễnh. Vì quá say gã buông dây cương ra và con ngựa chạy mất hút vào bóng đêm. Gã chăn bò Jack hiểu rằng khó lòng đuổi kịp con ngựa bèn lăn kềnh ra dưới một bụi cây và ngáy ầm ầm.
Vầng mặt trời buổi sáng mùa hè đã trải những tia nắng vàng trên đỉnh những ngọn đồi tuyệt diệu vùng Badlanđs. Một con sói đồng cỏ già chạy xuyên qua con đường dọc theo suối Thượng. Nó ngoạm một con thỏ dùng làm bữa ăn sáng cho bầy con nó.

Truyện Loài Vật - Ca sĩ của đường phố


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương.

1

Cái đám đông bé nhỏ ấy mới sinh động làm sao! Có biết bao nhiêu là điều náo động và những tiếng ríu rít!
Vài con chim sẻ bay qua bay lại và nhảy quanh nhau ở giữa cái máng xối nước. Ở giữa đám đông ấy, khi lũ chim hơi tản ra một chút, có thể trông thấy rõ nguyên nhân của cuộc chạy nhốn nháo đó là một con sẻ mái nhỏ bé đang rất tức giận bảo vệ chống lại những kẻ hâm mộ hay quấy rầy mình. Lũ chim sẻ rõ ràng là đang ve vãn nó nhưng cách ve vãn của chúng thô lỗ đến nỗi mới thoạt nhìn có thể cho đó như là một vụ trấn áp vậy. Chúng véo, dứt con sẻ mái một cách hung bạo nhất song ta có thể dễ nhận thấy không gây thiệt hại gì cho ả cả. Chính ả sẻ cũng mổ chúng không thương tiếc. Thậm chí còn như là ả sẽ giết chết tất cả những kẻ quấy rầy ả chẳng chút xót thương nếu như có thể giết được.

Truyện Loài Vật - Arnaux


Ernest Thompson Seton
  
Dịch giả: Lê Thùy Dương

1

Chúng tôi bước qua cái cửa bên vào trong tàu ngựa. Mùi cỏ khô thơm dịu dàng át hẳn mùi thoang thoảng của các ngăn chuồng ngựa được giữ gìn sạch sẽ. Chúng tôi leo thang lên một gian gác thượng dài. Phần phía nam của gian gác được ngăn riêng ra, và những tiếng gù quen thuộc “gu-ù- ù, gu-ù-ù” xen lẫn tiếng vỗ cánh “xè-è, xè-è” mách cho chúng tôi biết là mình đang đứng trước một chuồng chim bồ câu.
Ở chuồng chim này có nuôi những con chim bồ câu nổi tiếng và chính ngày hôm nay sẽ có cuộc thi tài giữa khoảng năm chục con bồ câu trẻ. Người chủ chim đã mời tôi tham gia chấm thi trong cuộc đua tài này.

Truyện Loài Vật - Ngựa chiến nhỏ Jack (Truyện một con thỏ)


Ernest Thompson Seton

 Dịch giả: Lê Thùy Dương

1

Ngựa Chiến Nhỏ biết hầu hết tất cả lũ chó trong thị trấn. Trước hết phải kể đến con chó hung to lớn đã nhiều lần rượt đuổi nó và lần nào nó cũng thoát được bằng cách trườn qua lỗ hổng của hàng rào gỗ ván. Sau nữa đến con chó nhóc nhanh nhẹn, linh lợi. Gã cún này có thể chui lọt lỗ hổng nhưng nó vẫn thoát khỏi gã ta được sau khi nhảy qua con mương có hai bờ thẳng đứng và dòng nước chảy khá xiết. Gã cún con luôn bị bỏ rơi bên bờ mương này. Bước nhảy qua con mương như thế đối với nó chẳng khác gì cái chết cầm chắc trong tay, và từ đó bọn trẻ gọi nơi đó là “bước nhảy của lão thỏ Jack già”. Nhưng ở thị trấn còn có con chó săn chân dài nhảy xa hơn chính bản thân Jack. Mặc dầu nó không thể chui qua hàng rào đuổi theo Jack được, nhưng bù vào đó nó lại dễ dàng phóng vút qua rào. Đã nhiều lần nó làm cho Ngựa Chiến Nhỏ sợ đứng tim. Nhưng Jack đã khéo léo lẩn tránh và ẩn nấp dưới hàng giậu trồng những bụi cây gai. Con chó săn chân dài sợ gai và tuột lại sau.

Truyện Loài Vật - Snap (Chuyện một con chó Bull - Terrier)


Ernest Thompson Seton


Dịch giả: Lê Thùy Dương


1

Tôi trông thấy nó lần đầu tiên vào lúc hoàng hôn.
Sáng sớm tôi nhận được một bức điện báo của người bạn học cũ tên là Jack:
“Mình gửi cho cậu một con chó cún xuất sắc. Cậu hãy đối xử lịch sự với nó. Nó cũng chẳng nguy hiểm gì đâu”.
Cá tính của Jack kì cục lắm, anh ta có thể gửi đến cho tôi một chiếc máy khủng khiếp hoặc một con chồn điên chứ không phải là một chú cún, vì thế tôi cũng hơi tò mò chờ đợi món đồ gửi tới. Khi món đồ đến nơi thì tôi nhìn thấy trên đó có ghi dòng chữ: “Nguy hiểm”. Bên trong có cái gì khe khẽ lục xục kèm theo tiếng gầm gừ cáu kỉnh. Nhưng khi nhìn qua một lỗ hổng bịt lưới sắt thì tôi trông thấy không phải là con hổ con mà chỉ là một con chó Bull- terrier bé nhỏ lông trắng mà thôi. Nó định cắn tôi và lúc nào cũng cứ gầm gừ một cách gai ngạnh. Lũ chó thường gầm gừ theo hai kiểu: khi chúng gầm gừ khe khẽ, giọng ngực thì đó là chúng cảnh cáo một cách lịch sự hoặc là đáp ứng lại một cách hết sức đàng hoàng, còn khi chúng gừ gừ lớn tiếng gần như là rít lên thì đó là chúng sắp sửa nhảy xổ vào để tấn công. Con cún trắng này đúng là đang gừ gừ lớn như vậy.

Truyện Loài Vật - Chú bé và con mèo rừng


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

1. Chú bé

Thorburn chỉ mới vừa tròn mười lăm tuổi. Chú rất ham săn bắn. Đàn bồ câu rừng nối đuôi nhau bay suốt ngày phía trên mặt nước hồ xanh biếc và đậu thành hàng trên các cành cây khô ở phía ven khoảng trống rừng. Chú bé ao ước biết mấy dù chỉ có một con bồ câu thôi! Nhưng chú đã uổng công rình chúng suốt mấy giờ liền. Dường như chúng đã tính toán chính xác được khoảng cách có thể bắn hạ của khẩu súng săn cổ lỗ của chú, và lần nào chúng cũng cất cánh ầm ĩ bay lên không chịu để cho chú bé kịp tới gần. Cuối cùng có một đàn chim không đông lắm đến đậu rải rác trên những bụi cây bên con suối gần túp lều, nơi chú bé ở. Thorburn nấp đằng sau lều thận trọng len lén đến gần chúng. Chú ngắm một con bồ câu đứng tách khỏi đàn và nổ súng. Một khẩu súng khác cũng lên tiếng gần như cùng một lúc, và con chim rơi xuống đất.

Truyện Loài Vật - Con mèo hoàng gia Ananlostan


Ernest Thompson Seton


Dịch giả: Lê Thùy Dương


Cuộc đời thứ nhất

1

- Thịt đây! Thi ị i t đ â â y! - Tiếng rao nghe vang lanh lảnh trên ngõ hẻm Scrimper.
Tất cả lũ mèo của vùng xung quanh đều chạy đến khi có tiếng rao đó. Nhưng lũ chó thì quay lưng lại với vẻ thờ ơ khinh thị.
- Thịt đây! Thịt đâây! - Tiếng rao mỗi lúc một to hơn.
Cuối cùng, một người đầu tóc rối bù, bẩn thỉu, đẩy một cái xe ba gác đi tới. Lũ mèo từ tứ phía chạy xô đến, kêu gào như lắp lại tiếng rao hàng của lão. Cứ đi được chừng năm chục bước, khi số mèo đã tập hợp đủ thì lão lại dừng xe. Lão rút từ ngăn kéo ra một cái que xiên thịt nướng, đầy những miếng gan nướng thơm phức. Lão dùng một cái que dài gạt lần lượt những miếng gan đó ra khỏi xiên. Mỗi con mèo ngoạm lấy một miếng, tai cụp lại, mắt gườm gườm, rồi vừa gừ gừ chạy đi, tha miếng mồi đến nơi ẩn nấp tin cậy.

Truyện Loài Vật - Con sói Winnipeg


Ernest Thompson Seton
  
Dịch giả: Lê Thùy Dương

1

Tôi gặp con sói Winnipeg lần đầu tiên nhân trận bão tuyết lớn năm 1882. Khoảng giữa tháng Ba tôi đi xe lửa từ St. Paul hi vọng sau một ngày đêm sẽ đến được Winnipeg. Nhưng ông vua Gió đã quyết định khác và gửi cho trái đất một trận bão tuyết khủng khiếp. Tuyết cứ trút xuống hết giờ nọ qua giờ kia một cách kiên nhẫn, mãnh liệt. Tôi chưa từng thấy một trận bão tuyết lớn như thế bao giờ. Bốn bề chìm ngập trong tuyết, đâu đâu cũng chỉ những tuyết là tuyết, tuyết xoay tròn, phóng vùn vụt, châm chích, quật, cắn vào người. Và chiếc đầu máy xe lửa khổng lồ thở hồng hộc lên mà vẫn cứ buộc phải dừng lại theo mệnh lệnh của những tinh thể xốp như bông không lấy gì làm trong sạch đó.

Truyện Loài Vật - Cuộc đời con Gấu Xám


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

1

Có một con gấu cái lông xám sống lặng lẽ tại một vùng rất xa bây giờ là trang trại Palette, thuộc miền Tây hẻo lánh ở thượng nguồn con sông Piney - Nhỏ. Đó là một con gấu bình thường nhất, mỗi ngày chỉ lo chăm sóc đàn con. Điều nó mong mỏi nhất trên đời là người ta để cho gia đình nó được sống yên ổn.
Đến tháng Sáu, cuối cùng gấu cái quyết định đưa gia đình đến vùng sông Graybull và dạy cho đàn gấu nhỏ biết thế nào là dâu đất và phải tìm kiếm thứ đó ở đâu.

Truyện Loài Vật - Cổ đỏ


Ernest Thompson Seton

 Dịch giả: Lê Thùy Dương

1

Con gà gô mẹ dẫn lũ con xuống chân ngọn đồi dày đặc cây rừng Taylor, ở đó có một dòng suối nước trong vắt chảy qua. Dòng suối này chẳng biết do tính khí bất thường của người nào mà lại được gọi là Suối Đục. Gà mẹ dẫn lũ con vừa mới nở hôm qua của nó nhưng đã đứng vững trên những đôi chân bé xíu đến uống nước lần đầu tiên ở chính con suối này.
Gà mẹ đi chậm chạp, gần như dán xuống đất, bởi vì rừng đầy rẫy những kẻ thù, và chốc chốc lại khe khẽ cục cục gọi những đứa con trông chẳng khác gì những quả cầu lông nhỏ nhiều màu. Các chú gà con loạng choạng bước trên những cái chân hồng hồng nhỏ nhoi và mỗi khi rớt lại sau gà mẹ vài inch là lại kêu chiêm chiếp một cách rền rĩ và nũng nịu.

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

Truyện Loài Vật - Chấm Bạc


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

1

Trong các bạn liệu có được nhiều người đã may mắn tìm hiểu tường tận sát một con vật hoang dã nào đó hay không? Tôi không hỏi về những cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên với loài vật và cũng không hỏi về những con vật nhốt trong chuồng. Tôi hỏi xem các bạn có biết một con vật nào đó sống tự do suốt một thời gian dài hay không. Thường thường ta khó có thể phân biệt một con vật với các đồng loại của nó. Con cáo nào và con quạ nào cũng giống những con cáo khác và những con quạ khác đến nỗi thật khó lòng quyết đoán được là ta đang gặp đúng cùng một con cáo hoặc cùng một con quạ hay không. Nhưng thường có một con vật nào đó hơn hẳn các đồng loại của nó về sức lực và trí thông minh. Nó trở thành con đầu đàn. Chúng ta có thể gọi nó là bậc thiên tài. Nếu nó lớn hơn những con khác thì con người có thể nhận biết được nó căn cứ theo những dấu hiệu nào đó và nó sẽ nhanh chóng trở thành nổi tiếng trong xứ sở của mình.

Truyện Loài Vật - Wully


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

1

Wully là một con chó vàng bé nhỏ, bình thường, không thuộc loại chó nòi. Vả chăng loại chó vàng bình thường không nhất thiết phải có bộ lông vàng tuyền. Chó vàng bình thường nói chung không lập thành một nòi chó riêng khiến cho thiên nhiên phải tốn quá nhiều màu vàng cho nó. Trong mỗi con chó vàng bình thường đã tập trung đủ mọi nòi chó, thành ra nó là kết quả của sự liên minh tất cả các nòi chó mà chẳng thuộc vào nòi nào cả. Đồng thời mỗi con chó vàng bình thường lại thuộc nòi chó cổ xưa hơn và cũng tốt hơn bất cứ nòi chó quý phái nào, bởi vì nó là biểu hiện của sự nỗ lực của thiên nhiên phục hồi lại giống chó rừng nguyên thủy là tổ tiên của tất cả loài chó.

Truyện Loài Vật - Lobo sói xám


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

Kurumbo là một vủng chăn thả gia súc lớn thuộc phần Bắc Niu Mechxic. Đó là vùng chăn thả phì nhiêu, có những đám gia súc lớn, những đồi núi cao và môt số suối trong vắt chảy vào con sông Kurumbo mà ngườì ta dùng ngay cái tên để gọi địa phương này. Vị lãnh chúa của vùng này là một con sói xám già.
Con Lobo già đã một thời là thủ lãnh của một đàn sói xám phá phách khắp thung lũng Kurumbo trong nhiều năm trời. Tất cả những gã chăn bò và chăn gia súc đều biết nó rất rõ, và nó cùng bầy đàn trung thành xuất hiện ở nơi nào cũng đều làm cho nơi đó kinh hoàng và những người chủ gia súc vô cùng thất vọng. Con Lobo già là một con sói khổng lồ, và sự ranh mãnh cũng như sức khỏe của nó hết sức cân xứng với tầm vóc của nó. Tất cả cư dân vùng ấy đều khá quen với thuôc với tiếng tru của nó và nhận ra ngay tức thì. Môt con sói bình thường có thể tru hàng giờ gần trại gia súc mà chẳng ai để ý, nhưng khi khe núi vang lên hôì rúc sang sảng của Lobo thì nổi lo lắng lại bao trùm, và họ biết ràng sáng mai thế nào họ cũng phải đón nhận những thiệt hại mới của đàn gia súc.

Truyện Loài Vật - Bingo


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

1

Vào đầu tháng mười một, ở Canada mùa đông đã đến. Sau bữa điểm tâm tôi ngồi trên ghế nhìn qua cửa sổ căn lều của chúng tôi, từ đó có thể nhìn thấy thảo nguyên và phía cuối dãy chuồng bò. Bỗng một con vật lớn màu xám băng qua thảo nguyên lao vào chuồng bò, một con vật nhỏ hơn vừa đen vừa trắng đuổi theo bò.
“Một con sói!”, tôi kêu lên và cầm lấy khẩu súng chạy ra ngoài để giúp con chó. Nhưng tôi chưa đến nơi thì chúng đã vụt ra khỏi chuồng bò và băng vào thảo nguyên. Con sói quay lại tấn công con chó, còn con chó - con chó giống côli của ông hàng xóm - thì chạy loanh quanh và tìm cách cắn con sói. Tôi bắn vài phát, nhưng không trúng con sói, hai con vật lại vụt qua thảo nguyên. Rồi con sói quay lại, sẵn sàng chiến đấu. Con chó đợp vào chân nó rồi rút lui để tránh hàm răng sói. Cảnh này cứ lặp đi lặp lại nhiều lần. Mỗi lần như vậy, con chó lại tìm cách về gần nhà chủ mình hơn, còn con sói thì hết sức cố gắng để chạy về phía rừng. Tôi rượt theo và cuối cùng bắt kịp chúng. Lúc này, thấy có cứu viện, con chó ngoạm vào cổ sói và không nhả ra. Khi ấy tôi có thể dễ dàng đến gần và bắn vào đầu con sói.

Truyện Loài Vật - Theo vết chân Hươu


Ernest Thompson Seton
  
Dịch giả: Lê Thùy Dương

1

Hôm ấy trời rất nóng nực. Nước hồ ao ấm lên vì ánh nắng mặt trời. Vì vậy Yan đi ra suối, nơi duy nhất mà anh có thể kiếm được một ngụm nước mát. Khi cúi mình bên dòng suối anh bỗng nhìn thấy một vết móng chân thú trên nền cát - một vết chân rõ nét và đẹp đẽ. Anh trở nên hào hứng, bởi vì anh biết đó là dấu chân của một chú hươu rừng.
“Ở những quả đồi kia không có hươu đâu”. những người thợ săn bảo anh. Nhưng khi tuyết rơi lần đầu tiên, Yan nhớ đến vết chân trên cát, nên xách súng ra đi và tự nhủ: “Ngày nào mình cũng sẽ lên những quả đồi kia cho đến khi mang về được một con hươu”.

Truyện Loài Vật - Con ngựa hoang


Ernest Thompson Seton

Dịch giả: Lê Thùy Dương

Con ngựa hoang


1

Jo Calone quẳng cái yên ngựa xuống đất, thả ngựa và bước vào nhà, cựa giày kêu cọt kẹt.
- Bữa ăn trưa đến đâu rồi? - gã hỏi.
- Chừng mười bảy phút nữa thì xong. - người đầu bếp trả lời, mắt liếc nhìn đồng hồ với vẻ trịnh trọng của viên trưởng ga. Gã đầu bếp bao giờ cũng cực kì chính xác trong ngôn ngữ, nhưng trong công việc thì y lại chẳng thèm đoái hoài đến một chút chính xác nào cả.
- Thế nào, công việc ở Perico ra sao? - Bạn Jo, Scarth hỏi.

Truyện Loài Vật - Domino


Ernest Thompson Seton


Dịch giả: Lê Thùy Dương

Phần I: Thời thơ ấu vàng son

1. Mái nhà thân yêu

Cáo mẹ theo dõi bầy con nô đùa. Nó rất sốt sắng duy trì cuộc vui chung. Lũ cáo con nhiều lông tơ mềm mại nô đùa không hề quan tâm đến thực chất của cuộc sống vừa mới bắt đầu trong khi người mẹ dồn hết cả sức lực cao cả vào việc phục vụ chúng, và đối với chúng dĩ nhiên tất cả thế giới này đều là bạn. Chúng nô đùa và ẩu đả, chúng đuổi bắt nhau trong niềm vui mãnh liệt không gì kìm hãm, đuổi theo cả lũ ruồi bọ, hít hít một cách dũng cảm những con ong đất béo tròn và chạy như điên để cố tóm lấy cái chót đuôi của mẹ hoặc giật của nhau mẩu thức ăn cũ nào đó đã quăng bỏ từ lâu. Chúng nô đùa cốt để giải trí và thỏa mãn với bất cứ lý do nào khiến cho chúng lại được chạy nhảy tứ tung.