Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010

Qua cơn mê - O. Henry


(At arms with Morpheus)

Dịch giả: Diệp Minh Tâm

Tôi không thể hiểu nổi làm thế nào Tom Hopkins lại có thể nhầm lẫn tai hại đến thế, vì lẽ anh đã học nguyên một kỳ tại trường đại học y khoa - trước khi anh thừa hưởng gia tài của bà cô để lại - và lại được xem là giỏi về khoa trị liệu.
Chúng tôi đến thăm nhau buổi tối hôm ấy, rồi Tom lên phòng tôi để nhậu nhẹt và tán gẫu trước khi anh trở về căn hộ sang trọng anh đang thuê. Tôi vừa lẻn vào phòng bên thì nghe Tom phát ra:
- Billy này, mình muốn uống một chút kí-ninh, nếu cậu không thấy phiền hà - Mình cảm thấy ngần ngật ớn lạnh. Có lẽ mình đang bị cảm.

Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2010

Quà Giáng sinh - O. Henry


Một dolla tám mươi bảy xu, đúng như vậy. Hàng ngày, cô cố gắng tiêu thật ít tiền khi đi chợ. Cô đi loanh quanh tìm mua thứ thịt và rau rẻ nhất cho bữa ăn hàng ngày, ngay cả lúc cảm thấy hết sức mệt mỏi cô vẫn cố tìm kiếm. Tiết kiệm được đồng nào hay đồng đó.
Della đếm lại số tiền ít ỏi một lần nữa. Không hề có sự nhầm lẫn, chỉ có một dolla tám mươi bảy xu, và ngày mai sẽ là lễ giáng sinh.
Cô sẽ không thể làm gì hơn, chỉ còn cách ngồi xuống và khóc mà thôi. Ở đó, trong một căn phòng nhỏ, tồi tàn, cô đang nức nở.
Della sống trong căn phòng nhỏ nghèo nàn này với chồng của cô, James Dillingham Young, ở thành phố New York.

Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2010

Trung Hoa – thơ Lưu Quang Vũ

Gió bấc thổi từ xứ xa
Bên kia núi cao sừng sững
Trung Hoa...

Trung Hoa của tuổi thơ
Tiếng ngựa hí đêm khuya
Đoàn xe Chiến Quốc đi trong tuyết
Rũ rượi tóc râu, đao thương sáng quắc
Não bạt thanh la xủng xoẻng
Dữ tợn mà sầu thương.