Thứ Năm, 25 tháng 3, 2010

Trưng Nữ Vương - thơ Ngân Giang

Thù hận đôi lần chau khóe hạnh;
Một trời loáng thoáng bóng sao rơi.
Dồn sương, vó ngựa xa non thẳm,
Gạt gió, chim bằng vượt dặm khơi.
Ngang dọc non sông đường kiếm mã,
Huy hoàng cung điện nếp cân đai.

Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010

Mộng uống rượu với Tản Đà - Thơ Trần Huyền Trân

Cụ hâm rượu nữa đi thôi
Be này đã cạn hết rồi còn đâu !
Rồi lên ta uống với nhau
Rót đau lòng ấy vào đau lòng này...

- Say đâu ! lòng chưa được đầy
Nỗi đau nhân thế, thì say nỗi gì?

Chuyến phà nhỡ nhàng - O' Henry


O. Henry 

Chuyến phà nhỡ nhàng
 (The ferry of unfulfillment)

 Dịch: Diệp Minh Tâm

Chàng từ Nome (1) đứng ở góc phố, vững như cẩm thạch, giữa cơn sóng triều nhân loại trong giờ tan tầm. Gió và mặt trời miền Bắc cực đã nhuộm anh đỏ-hồng. Mắt anh vẫn còn giữ ánh xanh biếc của những băng sơn.
Anh lanh lẹn như một con chồn, rắn chắc như miếng thịt nai rừng, to rộng như là ánh quang Bắc cực. Anh đứng đấy, tắm đẫm trong dòng thác của những âm thanh đổ ập vào anh – tiếng then thét của tàu vượt, xe cộ kêu lanh canh, tiếng lộp cộp của những bánh xe không có cao su, mọi loại phản âm thanh của mấy anh đánh xe ngựa và tài xế xe tải đang liến thoắng.

Sông Thao - Thơ Nguyễn Duy


Quá một nửa đời đi đã nhiều, ở lắm nơi. Sống trong nhiều môi trường: Sinh viên, quân đội, tù tội, công trường... cộng với bao năm lăn lóc đầu đường xó chợ, không thể nhớ hết đã gặp bao người, đã có bao mối quan hệ. Có những người khi ở gần thì thân thiết thế, vậy mà chỉ xa nhau 1 thời gian đã rất khó để mà hồi tưởng, có thể vì họ có những tính cách nhàn nhạt, có lối cư xử tròn trịa quá nên không để lại cho mình những kỷ niệm sâu sắc để mà nhớ? Và có người chỉ gặp, quen, gần nhau một thời gian ngắn ngủi rồi số phận bắt chia tay mãi mãi mà mỗi khi chợt nhớ, lại nhói lòng như bị một nhát dao đâm.

Thứ Năm, 18 tháng 3, 2010

Độc Hành ca - Thơ Trần Huyền Trân


Ớ kìa! Thiên hạ đang say
Ớ nghìn tay nắm nghìn tay đang cười...
Nhớ ngươi, nhạt thếch rượu đời
Tay vo chỏm tóc, ta ngồi ta ca.

Tình tang lỗi nhịp mình ta
Thương về đầu bạc, xót ra má hồng

Chủ Nhật, 14 tháng 3, 2010

Nguyện cầu - thơ Vũ Hoàng Chương

Ta còn để lại gì không?
Kìa non đá lở, này sông cát bồi
Lang thang từ độ luân hồi
U minh nẻo trước xa xôi dặm về
Trông ra bến hoặc, bờ mê

Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010

Hai chị em - thơ Vương Trọng

Sáng nay 8 với bà chị, lan man 1 lúc thế nào lại đề cập đến chuyện chia ly của những đôi mà mình biết. Đủ các lứa tuổi, thành phần, học vấn. Đã đành  nhiều khi chia tay là giải thoát nhưng vẫn cảm thấy bất nhẫn & bất an khi phải/bị chứng kiến cảnh ấy. Bài thơ này của nhà thơ Vương Trọng đáng phải treo ở vị trí trang trọng nơi làm thủ tục đăng ký kết hôn.
------------------------------

- Nín đi em, bố mẹ bận ra tòa!

Thứ Hai, 8 tháng 3, 2010

Khách ở sa mạc lên - O. Henry


(The buyer from Cactus city)

Dịch: Diệp Minh Tâm

Quả thật hai chứng dị ứng và sổ mũi không thể hiện diện một cách khỏe khoắn ở Cactus city – “Thành phố của những cây xương rồng” – của bang Texas , vì lẽ không ai khịt mũi với những món hàng thời trang của trung tâm bách hóa “Navarro & Platt” ở đây.
Hai mươi nghìn dân tại Cactus city sẵn sàng vung tiền ra mua thứ họ thích. Phần lớn số tiền này đổ vào Navarro & Platt. Tòa nhà gạch vĩ đại của nó đủ rộng để trồng cỏ nuôi vài chục đàn cừu. Bạn có thể mua ở đây cà vạt da rắn chuông, ô tô, hoặc áo choàng giá tám mươi lăm đô la, kiểu mới nhất, màu da phụ nữ với hai mươi sắc đậm nhạt khác nhau. Navarro & Platt là dân chăn nuôi với đầu óc kinh doanh. Họ thấy rằng thế giới không nhất thiết phải ngừng quay sau khi không còn cỏ miễn phí để nuôi gia súc.

Thứ Bảy, 6 tháng 3, 2010

Mateo Falcone


Merimé

Rời khỏi Vecchio đường dốc dần, nếu đi bộ về phía trong đảo độ 3 tiếng đồng hồ theo hướng Tây-Bắc qua những lối mòn quanh co gập ghềnh nhiều quãng đá chắn lối đi, rạch sâu cản bước ta sẽ tới bìa rừng bát ngát. Đó là giang san của những chàng chăn cừu và tất cả những kẻ nào muốn trốn tránh pháp luật. Ở đây cuộc sống thật là dễ dãi. Người nông dân chỉ việc đốt rừng làm rẫy trồng nhiều hay ít tùy theo ý mình và chắc chắn mùa gặt tới sẽ vô cùng tốt đẹp mỗi khi gieo hạt giống trên giải đất mà tro thực vật đã làm tăng thêm phần mầu mỡ. Năm sau họ lại trồng tỉa nơi khác, phần đất cũ để hoang cây cối mọc um tùm chỉ một vài năm cây lớn, nhỏ, cây leo mọc chằng chịt, dầy đặc đến nổi một con cừu lớn không thể chui qua nổi và người ta muốn đi phải dùng dao rừng hay rìu để mở lối.

Vô Đề - thơ Nguyễn Trọng Tạo

Anh đã để tình yêu tuột mất,
Xin em đừng tha thứ hay giận hờn.
Hoa Ly vàng cọ chân anh như nhắc,
Một chiều buồn sóng trắng biển Quy Nhơn.

Anh trót để em ra đi vô cớ,

Thứ Tư, 3 tháng 3, 2010

Tưởng chuyện ngàn sau - thơ Hồ Dzếnh

Nằm đây nghĩ chuyện ngàn sau
Lung linh nến cháy hai đầu áo quan
Gió lìa cánh lá không vang.
Tin ta vĩnh quyết, trần gian hững hờ
Bao nhiêu dáng ảnh tôn thờ
Xa nhau lâu quá, bây giờ lạnh nhau

Chợ chiều - thơ Vũ Hoàng Chương

Nắng phai để mộng tàn lây
Tình đi cho gió sương đầy quán không
Chợ tan ngàn nẻo cô phòng
Sầu dâng bàng bạc cánh đồng tịch liêu
Hồn đương lắng bước chân chiều
Đâu đây nỗi nhớ niềm yêu bời bời
Mong manh tình đã rụng rồi