Quá một nửa đời đi đã nhiều, ở lắm nơi. Sống trong
nhiều môi trường: Sinh viên, quân đội, tù tội, công trường... cộng với bao năm
lăn lóc đầu đường xó chợ, không thể nhớ hết đã gặp bao người, đã có bao mối
quan hệ. Có những người khi ở gần thì thân thiết thế, vậy mà chỉ xa nhau 1 thời
gian đã rất khó để mà hồi tưởng, có thể vì họ có những tính cách nhàn nhạt, có
lối cư xử tròn trịa quá nên không để lại cho mình những kỷ niệm sâu sắc để mà
nhớ? Và có người chỉ gặp, quen, gần nhau một thời gian ngắn ngủi rồi số phận
bắt chia tay mãi mãi mà mỗi khi chợt nhớ, lại nhói lòng như bị một nhát dao
đâm.