Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010

Hai chị em - thơ Vương Trọng

Sáng nay 8 với bà chị, lan man 1 lúc thế nào lại đề cập đến chuyện chia ly của những đôi mà mình biết. Đủ các lứa tuổi, thành phần, học vấn. Đã đành  nhiều khi chia tay là giải thoát nhưng vẫn cảm thấy bất nhẫn & bất an khi phải/bị chứng kiến cảnh ấy. Bài thơ này của nhà thơ Vương Trọng đáng phải treo ở vị trí trang trọng nơi làm thủ tục đăng ký kết hôn.
------------------------------

- Nín đi em, bố mẹ bận ra tòa!
Chị lên bẩy dỗ em trai ba tuổi,
Thằng bé khóc, chừng chưa quen chịu đói
Hai bàn tay níu áo chị đòi cơm.

Bố mẹ đi từ sớm, khác mọi hôm
Không nấu nướng, và không hề trò chuyện,
Hai cái bóng hai đầu ngõ hẻm
Chung một đường sao không thể chờ nhau ?

Biết lấy gì dỗ cho em nín đâu,
Ngoài hai tiếng ra tòa vừa nghe nói.
Chắc nó nghĩ như ra đồng, ra bãi,
Sớm muộn chi, rồi bố mẹ cũng về.

Mẹ bồng em âu yếm, vuốt ve
Bố xách nước khi mẹ vừa nhóm bếp
Nó sung sướng vào, ra tíu tít
Rồi quây quần nồi cơm mở vung ra.

Nó biết đâu cha mẹ nó ra tòa
Là cầm cưa xẻ ngang tình đoàn tụ
Đứa còn mẹ thì thôi, mất bố.
Hai chị em rồi sẽ mất nhau.

- Nín đi em... !
                       - em khản giọng khóc gào
Chị mếu máo, đầm đìa nước mắt.
Những cha mẹ bên bờ chia cắt,
Phút giây thôi, hãy nghe tiếng con mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét