Pappy là một ông già vui tính. Ông có mái tóc bạc trắng luôn
được cắt và chải gọn gàng. Mắt ông xanh, tuy đã phai màu vì năm tháng vẫn tỏa
ra một hơi ấm từ bên trong. Gương mặt ông rất buồn rầu, nhưng khi ông cười, ngay
cả những nếp nhăn cũng dịu đi và cùng mỉm cười theo ông.
Ông có tài huýt sáo và thường vui vẻ huýt sáo mỗi ngày trong
khi phủi bụi hay quét cửa tiệm cầm đồ của ông. Mọi người quen ông đều tôn trọng
và kính nể ông. Không ai biết được ông có một nỗi buồn bí mật đằng sau sự vui
vẻ đó.
Đa số khách hàng của ông không trở lại để lấy lại món đồ của
mình, và ông không bán được nhiều, nhưng ông không quan tâm. Với ông, cửa hàng
là một sự giải trí đem lại niềm vui nhiều hơn là một phương tiện kiếm sống.