Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2012

Những cây cầu ở quận Madison - 8. Tái bút

Những cây cầu ở quận Madison

Tác giả: Robert James Waller
Dịch giả: Thanh Vân
Nhà xuất bản Phụ Nữ - 2012

Tái bút

Con ó đêm ở Tacoma

Trong thời gian tôi viết về câu chuyện của Robert Kincaid và Francesca Johnson, tôi càng muốn tìm hiểu chi tiết về cuộc đời của Kincaid thì tôi càng ít biết về ông và cuộc sống của ông.
Chỉ một vài tuần trước khi cuốn sách này được in ra, tôi đáp máy bay đi Seattle. Một lần nữa, tôi cố gắng tìm những thông tin bổ túc về Robert Kincaid.
Ý tưởng này chợt đến với tôi khi tôi nghĩ rằng là một người yêu nhạc và bản thân ông ta cũng là một người chơi ghi-ta, Robert Kincaid hẳn phải quen biết với một ai đó trong giới âm nhạc và nghệ sĩ ở Puget Soud. Người có trách nhiệm ở Tiểu ban Nghệ thuật và Sân khấu của tờ Seattle Times đã giúp tôi nhiều. Ông ta chưa hề nghe nói về Robert Kincaid, nhưng ông để cho tôi tham khảo tất cả danh mục của tờ báo từ năm 1975 đến 1982, giai đoạn mà tôi quan tâm.

Những cây cầu ở quận Madison - 7. Lá thư của Francesca

Những cây cầu ở quận Madison

Tác giả: Robert James Waller
Dịch giả: Thanh Vân
Nhà xuất bản Phụ Nữ - 2012

7. Lá thư của Francesca

Francesca chết vào tháng Giêng năm 1989, khi đó bà 69 tuổi. Robert Kincaid nếu còn sống thì năm đó đã 75. Người ta chẩn đoán cái chết của bà là “tự nhiên”. Người bác sĩ bảo Michael và Carolyn: “Đơn giản là bà chỉ ra đi. Tuy vậy chúng tôi hơi bối rối một chút. Chúng tôi không tìm thấy nguyên nhân rõ ràng của cái chết này. Một người hàng xóm thấy bà nằm gục xuống trên chiếc bàn phòng bếp”.

Những cây cầu ở quận Madison - 6. Tro tàn

Những cây cầu ở quận Madison

Tác giả: Robert James Waller
Dịch giả: Thanh Vân
Nhà xuất bản Phụ Nữ - 2012

6. Tro tàn


Đêm đã phủ xuống quận Madison. Sinh nhật lần thứ 67, năm 1987. Từ hai tiếng đồng hồ, Francesca vẫn nằm dài trên giường, bà vẫn có thể thấy, sờ hay cảm thấy tất cả những gì bà trải qua hai mươi hai năm về trước.

Những cây cầu ở quận Madison - 5. Con đường và người lữ hành

Những cây cầu ở quận Madison

Tác giả: Robert James Waller
Dịch giả: Thanh Vân
Nhà xuất bản Phụ Nữ - 2012

5. Con đường và người lữ hành

Những ngày sau đó, Robert Kincaid bỏ luôn chuyện đi chụp ảnh. Phần Francesca, bà cũng bỏ luôn công việc trang trại, ngoại trừ những công việc tối thiểu bà phải làm. Họ dùng tất cả thời gian để ở bên nhau, nói chuyện và làm tình. Hai lần, theo yêu cầu của Francesca, ông dạo đàn ghi-ta và hát cho bà nghe. Giọng hát khá hơn mức trung bình, nhưng ông hơi bối rối bảo rằng bà là thính giả đầu tiên của ông trong đời. Nghe thế bà bật cười và ôm hôn ông rồi cố nén tình cảm lại, bà lắng nghe ông hát những bài hát của dân đánh cá voi và về gió trong sa mạc.

Những cây cầu ở quận Madison - 4. Một không gian nơi đó người ta lại nhảy múa

Những cây cầu ở quận Madison

Tác giả: Robert James Waller
Dịch giả: Thanh Vân
Nhà xuất bản Phụ Nữ - 2012

4. Một không gian nơi đó người ta lại nhảy múa

Tối thứ ba, tháng Tám 1965, Robert Kincaid đăm đăm nhìn Francesca Johnson. Bà nhìn trả lại ông. Cách nhau ba mét qua chiếc bàn mi-ca trong nhà bếp, họ đã ràng buộc với nhau một cách thâm sâu toàn vẹn và mãi mãi. Điện thoại reo. Francesca vẫn nhìn ông và không hề cử động khi nghe tiếng chuông thứ nhất rồi thứ hai. Cả một khoảng im lặng dài rồi trước khi tiếng chuông thứ ba reo, mắt ông rời bà nhìn về phía mấy chiếc ba lô đựng máy ảnh.

Những cây cầu ở quận Madison - 3. Những chiều xưa tiếng nhạc xa vời

Những cây cầu ở quận Madison

Tác giả: Robert James Waller
Dịch giả: Thanh Vân
Nhà xuất bản Phụ Nữ - 2012

3. Những chiều xưa tiếng nhạc xa vời

 

“Bây giờ thì sao nhỉ?”. Francesca thầm nghĩ, khi bữa ăn chấm dứt.
Ông đề nghị:
- Chúng ta ra ngoài đồng đi dạo một lát nhé? Ngoài đó chắc trời mát hơn.
Khi bà đồng ý, ông mở ba lô lấy chiếc máy ảnh ra khoác quai vào vai.

Những cây cầu ở quận Madison - 2. Francesca

Những cây cầu ở quận Madison

Tác giả: Robert James Waller
Dịch giả: Thanh Vân
Nhà xuất bản Phụ Nữ - 2012

2. Francesca
 
Sinh nhật của Francesca rơi đúng vào thời điểm đẹp nhất của mùa thu. Những giọt mưa lạnh đập vào vách tường căn nhà gỗ của bà ở vùng quê phía Nam bang Iowa. Bà ngắm nhìn mưa và những ngọn đồi bao quanh sông Middle, nghĩ đến Richard. Ông đã chết cũng vào một ngày thu như thế này, tám năm về trước, bởi một căn bệnh mà bà không muốn nhắc đến tên. Giờ đây bà chỉ nghĩ đến ông, đến tính tình luôn bình dị tử tế của ông, đến cả cuộc sống nặng nhọc mà ông đã trao cho bà…

Những cây cầu ở quận Madison - 1. Robert Kincaid

Những cây cầu ở quận Madison

Tác giả: Robert James Waller
Dịch giả: Thanh Vân
Nhà xuất bản Phụ Nữ - 2012

1. Robert Kincaid 

Ngày 8 tháng 8 năm 1965, buổi sáng. Robert Kincaid đóng cửa căn hộ hai phòng nhỏ xíu thuộc tầng ba trong một toà nhà hình dạng khá kỳ cục ở Bellingham, tiểu bang Washington. Ông bước xuống cầu thang gỗ, tay xách vali, còn chiếc ba lô đeo lưng chứa đầy dụng cụ nhiếp ảnh, qua hành lang ra phía cửa dẫn đến chiếc xe tải cỡ nhỏ cũ kỹ của mình hiệu Chevrolet, đang đậu ở chỗ dành riêng cho người sống trong chung cư.

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

Cái thùng con - Guy de Maupassant


Chủ quán Sicô, bán hàng ăn ở Êprơvin, dừng xe trước trại của mụ Magloarơ. Đó là  một gã cao lớn trạc bốn mươi tuổi, đỏ đắn, bụng phệ, nghe đồn là ranh ma.
Gã buộc ngựa vào cọc hàng rào, rồi vào trong sân. Gã có chút tài sản giáp với mảnh đất của bà lão, mà gã thèm muốn từ lâu. Có đến hai chục lần gã dạm mua, nhưng mụ Magloarơ khăng khăng từ chối. Mụ bảo:
- Tôi sinh ra ở đấy, tôi chết ở đấy.
Gã thấy mụ đang gọt khoai trước cửa nhà. Bảy mươi tuổi, mụ khô đét, răn reo, lưng còng, nhưng làm lụng dẻo dai như con gái. Sicô thân thiện vỗ vào lưng mụ, rồi ngồi xuống chiếc ghế đẩu cạnh mụ.

Đêm đông chí uống rượu


Đêm đông chí uống rượu với bác Lâm và bác Khánh nói chuyện về những cuộc chia tay thời loạn

Lưu Quang Vũ

Nhang tàn lả tả rơi lưng cốc
Nhà lạnh trần cao ngọn nến gầy
Chăn rách chiếu manh quần áo lạ
Chuyện dài đêm vắng rượu buồn say
Gió hú ầm ào qua gạch vỡ
Người chết vùi thân dưới hố bom
Kẻ sống vật vờ không chốn ở

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

Sáng trăng - Guy de Maupassant

Sáng Trăng

Tác giả: Guy de Maupassant
Dịch giả: Lê Hồng Sâm
Nhà xuất bản Giáo Dục - năm 1987
(Tuyển tập truyên ngắn Pháp thế kỷ 19 - tập 2)

Ông ta rất hợp với cái tên trận mạc của mình, tu viện trưởng Marignan (1). Đó là một tu sỹ gầy gò, cao lớn cuồng tín, tâm hồn luôn luôn bồng bột phấn khích, nhưng ngay thẳng. Mọi tín ngưỡng của ông đều cố định, không hề dao động. Ông thành thực tin rằng mình hiểu biết Đức Chúa Trời của mình, thấu suốt được dự định, ý chí, dụng tâm của Chúa.
Trong khi dạo những bước dài dọc lối đi của tòa tu viện nhỏ xứ quê, một câu hỏi thỉnh thoảng lại nẩy ra trong óc ông:  “Vì sao Chúa tạo nên điều này?”. Và ông khăng khăng tìm tòi, tự đặt mình vào địa vị Chúa trong tư duy, và hầu như bao giờ ông cũng tìm ra được. Ông đâu phải người thì thầm trong niềm nhiệt thành khiêm nhường sùng tín: “Lạy Chúa, ý Chúa không sao thấu nổi”. Ông tự nhủ:  “Ta là tôi con Chúa, ta phải hiểu biết lý do hành động của Chúa, nhược bằng không hiểu biết thì đoán định”.

Thứ Tư, 22 tháng 2, 2012

Tôi & Em - Thơ Đặng Vương Hưng


Tôi chưa trọn kiếp đàn ông
Còn em là gái chưa chồng.
                                         Mới yêu...
Tôi giờ như đã sang chiều
Còn em vừa sáng
                           rất nhiều mộng mơ
Tôi thì như sóng xô bờ
Em như bãi cát
                        đợi chờ triều lên...
Bao giờ mất ngủ một đêm
Ta mang trăng đổi...
                             chăn mềm
                                              tặng nhau...

                       (Đặng Vương Hưng)

Tứ tuyệt tương tư – Xuân Diệu


1
Lâu quá em ơi, mấy tháng rồi
Bao nhiêu thương nhớ thế em ơi!
Sáng trông mặt đất thương xanh núi
Chiều vọng chân mây nhớ tím trời.

2
Bỗng dưng trời đất nhớ người yêu
Cây vắng chim bay, nắng vắng chiều
Nước chảy lơ thơ, bờ líu díu
Mây chừng ấy đó, gió bao nhiêu ?

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

Bố của Ximon - Guy de Maupassant

Bố của Simon

Tác giả: 
Guy de Maupassant
Dịch giả: Lê Hồng Sâm dịch
Nhà xuất bản Giáo Dục - năm 1987
(Tuyển tập truyên ngắn Pháp thế kỷ 19 - tập 2)

Chuông báo trưa vừa dứt. Cửa trường mở, và bọn trẻ con chen lấn nhau ùa ra cho nhanh. Nhưng chúng không mau chóng tản mát về nhà ăn cơm trưa như mọi ngày, mà còn đứng lại, cách đó vài bước, tụ tập thành từng nhóm, thì thào to nhỏ.
Chẳng là sáng nay, Ximon, thằng con nhà chị Blăngsôt lần đầu đến lớp học.

Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2012

Tố của Hoàng ơi! - Vũ Hoàng Chương

Năm 12 tháng, ai không biết!
Đã tháng nào không tháng 6 chưa?
Tháng có 30 ngày để giết,
Ngày 12 vẫn sống như xưa.

Lịch treo giữa ngực kêu thành tiếng,

Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2012

Gió thoảng qua cầu - Y Sa


Người tìm chi giữa cuộc đời?
Bao nhiêu năm tháng
                                  trả rồi lại mua.

Đành như được – đành như thua!
Được vui mấy bận
                              buồn thua mấy lần?