Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2010

Tình Xưa - thơ khuyết danh

Dòng sông với một con đò     
Tròng trành là tuổi học trò tôi yêu     
Tình cho nhau chẳng bao nhiêu 
Mà khi mái tóc muối tiêu vẫn còn    
Tôi giờ đã vợ, đã con

Thứ Hai, 15 tháng 2, 2010

Lan trong rừng vắng (... không cốc u lan)


Lê Quang Trường 

                Cầm Sắt

Cầm sắt vô đoan ngũ thập huyền
Nhất huyền nhất trụ tứ hoa niên
Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp
Thục đế xuân tâm thác đỗ quyên
Thương hải nguyệt minh, châu hữu lệ
Lam Điền nhật noãn, ngọc sinh yên
Thử tình khả đãi thành truy ức
Chỉ thị đương thời dĩ võng nhiên.

                     (Lý Thương Ẩn )

Khuê oán


Vương Xương Linh

Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu,
Xuân nhật ngưng trang thướng thuý lâu.
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc,
Hối giao phu tế mịch phong hầu.

Quỷ Con


Selma Lagerlof

Mụ quỷ già dạo chơi trong rừng, gùi đứa con trên lưng trong một chiếc giỏ bằng vỏ cây. Quỷ con trông thật thô kệch và xấu xí, tóc dựng đứng và cứng như lông lợn rừng, răng nhọn hoắt và đầu ngón tay không có móng mà lại có vuốt. Song quỷ mẹ vẫn thấy nó thật xinh xẻo.
Mụ đi tới một quãng rừng thưa. Tại đây có một con đường bị rễ cây đâm lồi lõm, gồ ghề chạy băng qua và trên đường, một nông dân đang cùng vợ cưỡi ngựa đi tới.

Thứ Sáu, 12 tháng 2, 2010

Một ngày của Ivan Denisovich (tiếp theo & hết)

Phần 3

Người ta la hét, chửi bới ông, thúc vào lưng ông đòi chỗ.
Pavlo nói:
- Trung tá! Trung tá!
Buinovski giật bắn mình, như bị đánh thức và quay lại.
Pavlo đưa bát cháo cho ông, không hỏi xem ông có muốn ăn hay không.
Cặp lông mày của Buinovski dựng ngược lên, hai mắt nhìn vào bát cháo như thể nhìn vào một vật lạ chưa từng thấy bao giờ.

Một ngày của Ivan Denisovich (II)

Aleksandr Solzenitsyne

Phần 2

Sukhov còn lâu mới hết hạn tù - đông này qua đông khác, hè nọ sang hè kia, nhưng những tấm thảm đó vẫn làm anh mệt óc không ít. Một công việc thật thích hợp với anh, nếu như anh mang án và mất quyền công dân, chẳng đâu người ta nhận, mà cũng không được phép về lại làng nữa. Khi ấy anh viết thư hỏi vợ, liệu anh có thể trở thành thợ vẽ thảm được không, khi chẳng có lấy một tí khiếu vẽ nào? Mà thảm ấy là loại gì mà xôm vậy, vẽ bằng gì và vẽ cái gì trên đó? Vợ anh trả lời rằng chỉ có những thằng đần thối mới không vẽ được thôi: chỉ việc đặt khuôn lên vải, rồi lấy bút lông chấm chấm sơn vào những cái lỗ nhỏ trên đó. Thảm có ba loại. Loại thứ nhất là loại “Tam mã” - vẽ  một cỗ xe đẹp ba ngựa kéo, cầm cương là một sĩ quan kị mã. Loại thứ hai vẽ tranh con hươu. Loại ba - mô phỏng thảm Ba Tư. Chả còn loại nào khác, nhưng thế cũng đủ làm thiên hạ lóa mắt, tranh cướp nhau, làm không kịp bán. Là bởi vì thảm thật không phải năm mươi, mà hàng nghìn rúp.

Một ngày của Ivan Denisovich (I)

Aleksandr Solzenitsyne

Phần 1

Vào năm giờ sáng, như thường lệ, hiệu lệnh báo thức vang lên - tiếng búa đánh vào thanh tà vẹt treo cạnh sở chỉ huy. Tiếng kẻng rè ngắt quãng, yếu ớt vọng qua lớp kính băng đóng dầy đến hai đốt ngón tay, chẳng bao lâu đã im bặt: trời rét nên viên giám thị cũng chẳng buồn vung tay lâu làm gì.

Thứ Tư, 10 tháng 2, 2010

Những câu thơ trong trí nhớ


Chí phèo

I
Say đâu? Ai bảo hắn say!
Thêm vài chai nữa chẳng hay hấn gì!
Cuộc đời ngẫm đếch ra chi
Hắn mượn rượu để quên đi thôi mà
Ới làng nước, ới người ta

Thứ Ba, 9 tháng 2, 2010

Em đi tìm Anh - thơ Khổng Văn Đương

Em đi tìm anh trên bán đảo Ban Căng
Tìm không thấy, chỉ thấy trời im lặng
Một mình em trong đêm dài thanh vắng
Tim bồi hồi, chân bước vội dưới trăng.

Em trèo lên đỉnh núi cao Cacpat

Thứ Hai, 8 tháng 2, 2010

Nỗi buồn đàn ông


Tôi có ông anh, năm hết tết đến ổng làm một bài thơ thật hay. Trong bài gi gỉ gì gi gì cũng có. Nhưng có một cái quan trọng (có thể là quan trọng nhất với đàn ông!) thì không thấy ổng đề cập.